TÀN KHUYA NHỚ MẸ
Phố vắng
tàn canh gió lặng yên
Chơi vơi
tiếng hạc rót ưu phiền
Thềm
khuya tĩnh mịch đôi cành động
Ngõ tối
đìu hiu mấy nỗi riêng
Gối mỏi
chông gai còn lổn ngổn
Chân
chồn bão tố vẫn liên miên
Dường ai
cuối phố ngồi thương Mẹ
Chiếc lá
nào rơi vọng trước hiên.
Tàn xuân 1993
Lưu Lãng Khách
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét