Thể Lộc Lư
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Đường hoa lạc dấu gót sen hài
Nửa vầng nguyệt khuyết chênh vênh bóng
Những sợi tơ sầu vương vấn ai
Tóc xõa thềm xưa hồn mộng ảo
Chiều nghiêng nắng nhạt giấc mơ phai
Em về gối đẫm dòng dư lệ
Vò võ đèn khuya tiếng thở dài !.
Bao năm cứ ngỡ giấc mơ dài
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Thăm thẳm non cao sương trắng phủ
Chập chùng biển rộng nhạn mờ bay
Lời yêu ngày đó...lời chưa trọn
Mộng ước đêm nào...mộng đã phai
Trước ngõ mây sầu giăng lớp lớp...
Tình cay cho mắt đọng u hoài !
Nỗi nhớ còn đây... tiếc nuối hoài...
Muôn trùng xa cách thấu chăng ai?
Ngậm ngùi thu úa vàng phai lá
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Rượu tiễn nghẹn ngào câu vĩnh biệt
Đêm tàn bối rối phút chia tay
Bao mùa hạ đỏ rưng rưng lệ
Biết đến khi nào xuân tái lai?
Mong gì hạnh phúc được trùng lai
Sinh tử trời cao đã sẵn bày
Cát bụi chôn sâu đời lữ thứ
Mưa giông vùi dập nét trang đài
Mênh mông biển thẳm xôn xao sóng
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Một cõi vô thường anh đã đến
Và em... còn lại... có bao ngày?
Lặng lẽ ngày qua nối tiếp ngày
Vẫn nồng hơi ấm một vòng tay
Từng con đường cũ hoài nhung nhớ
Những bước chân xưa mãi lạc loài
Ai mất, ai còn, ai luyến tiếc?
Mộng tàn, mộng lỡ, mộng vùi say
Đôi bờ cách biệt xa xôi qúa
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét