Thơ Mời Họa
BÔNG SÚNG
Súng
chỉ là tên mẹ đặt thôi
Dữ
dằn chi bắn bỏ ai ơi
Bên
tôi mai trắng cùng vui sống
Với
bạn hồng nhung cũng đẹp đời
Ác
giả đen nòng thây bụng quỷ
Từ
bi sạch báng kệ tâm người
Hồ
trong mình vẫn dâng hương ngát
Gửi
chốn ta bà chút thảnh thơi.
Phan Tự Trí
Bài Họa
BÒ
CẠP
Nhiều khi bỗng gọi
đến tên thôi
Bò cạp,bao niềm
gợi nhớ ơi
Đón nắng rực
vàng bung nhánh hạ
Gìn hương nồng
ngát tỏa cây đời
Thường mong gởi
phận cùng hoa cỏ
Để ước hòa duyên
với cuộc người
Biến động thời
gian dòng hóa chuyển
Xin nhàng nhẹ sống
giữa thong thơi !
Lý Đức Quỳnh 20.3.2016
CỦ ẤU
Nếu chỉ dựa vào tên gọi thôi
Nhầm to đấy nhé hỡi người ơi !
Một làn vỏ cứng chai như đá
Những chiếc sừng thô thấy khiếp đời
Ruột trắng - món ngon cho bọn trẻ
Bột tinh - lương thực của bao người
Thương sao củ ấu vùng quê ngoại
Cả rổ ăn hoài cạnh giếng thơi.
Sông Thu
TRÁI BOM (*)
Trái bom cũng chỉ táo mà thôi
Ai đặt tên này thấy khiếp ơi
Mọng chín cho nàng cùng đắp mặt
Lừng thơm để vị lại dâng đời
Tình trong mãi đó căng tròn quả
Mộng thắm còn đây gửi trọn người
Chắt lọc tinh hoa từ sỏi đá
Cho ta ngào ngọt phút thư thơi.
Nguyễn Gia Khanh
(*) Táo tây, còn gọi là bôm (phiên âm từ tiếng
Pháp: pomme)
HOA AN LẠC!
Vô thường thay đổi thế này
thôi
Tan hợp mất còn chớ hỡi ơi!
Hãy tránh lục tình mà nhập
cuộc
Nên xa tam độc để vào đời
Mắt thương thuần khiết khi
nhìn cảnh
Lòng cảm khoan thai lúc gặp
người
Độ lượng là hoa an lạc nở
Đến …về, đi..ở.. mãi nhàn
thơi
Lê Đăng Mành
ĐẸP TÔ ĐỜI
Về với làng tôi các bạn ơi
Quê hương hoa súng đẹp tô đời.
Xòe ngang cánh trắng tươi duyên quá
Nằm nổi lá tròn nhất dáng thôi.
Dân dã thân thương đâu có đạn
Dịu dàng chất phác sống bên người
Cùng sen vươn dậy nơi bùn nước
Mến tặng dân mình những phút ... thơi !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét