THU VỀ!
“Thuận nghịch độc”
Thuận đọc
Sầu ve tiễn hạ tủi van hoài
Đỏ phượng mi buồn lệ khóc ai
Dâu bể đoạn trường xô ngã quỵ
Hải hồ phờ phạc khảm tàn phai
Đau thương mộng bớt mầm rời
rụng
Khổ ải cơn dừng nhụy mãn khai
Màu rã rượi trôi thu bến lạ
Châu về hợp phố gặp chiều nay
Nghịch
đọc
Nay chiều gặp phố hợp về châu
Lạ bến thu trôi rã rượi màu
Khai mãn nhụy dừng cơn ải khổ
Rụng rời mầm bớt mộng thương
đau
Phai tàn khảm phạc phờ hồ hải
Quỵ ngã xô trường đoạn bể dâu
Ai khóc lệ buồn mi phượng đỏ
Hoài van tủi hạ tiễn ve sầu !
Lê
Đăng Mành
BÀI HỌA
DÁNG THU
(Thuận Nghịch Độc)
Đọc xuôi
Sầu tủi ve than rã rít hoài
Chuyển mùa còn đợi nhớ
thương ai
Dâu xanh Tằm chín màu không
nhạt
Kén đỏ tơ vàng
sắc chẳng phai
Đau xót nắng nung cơn hạ
mãn
Ngại ngần lũ lụt lúc
Thu khai
Màu mây khói núi loang
chiều tím
Châu báu ngọc ngà hợp
trước nay.
Đọc Nghịch
Nay trước hợp ngà ngọc báu
châu
Tím chiều loang khói núi
mây màu
Khai Thu lúc lụt lũ ngần
ngại
Mãn Hạ cơn nung nắng xót
đau.
Phai chẳng sắc vàng tơ đỏ
Kén
Nhạt không màu chín Tằm
xanh dâu
Ai thương nhớ đợi còn mùa
chuyển
Hoài rít rã than ve
tủi sầu
3-8-2015
Ngọc Ẩn Nhi
Huyền
Nha Trang
THU VỀ!
“Thuận nghịch độc”
Thuận đọc
Buồn sen nhạt nắng nhớ đưa hoài
Cuốc khản oan sầu giọng oán ai
Mòn đá nọ sao hồn mãi đượm
Cạn sông kìa hỡi dạ dần phai
Vuông tròn biết có tơ lòng bế
Méo lõm đâu chừng ngó ý khai
Còn mãi thu vàng xin lặng ngắm
Non nghìn nghĩa trọng rõ người nay.
Nghịch đọc
Nay người rõ trọng nghĩa nghìn non
Ngắm lặng xin vàng thu mãi còn
Khai ý ngó chừng đâu lõm méo
Bế lòng tơ có biết tròn vuông
Phai dần dạ hỡi kìa sông cạn
Đượm mãi hồn sao nọ đá mòn
Ai oán giọng sầu oan khản cuốc
Hoài đưa nhớ nắng nhạt sen buồn !
Phan Tự Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét