ĐÊM HẢI ĐẢO
Gió đến hôn môi ngỡ ả thơ!
Em ơi! Tình ái nhớ vô bờ!
Thuyền ai lơ lửng đầy con sóng,
Biển mộng êm đềm cuộn giấc mơ.
Trăng bạc bồng bềnh đêm tịnh mịch
Ánh vàng lơi lả cảnh hoang sơ.
Kìa trông chú Cuội nhìn ta đó,
Anh sợ Hằng Nga chẳng đợi chờ!
Đức Hạnh
HỌA:
1/ DÒNG ĐỊNH MỆNH
Liễu buông tóc rối dệt vần thơ
Bóng ngã chiều hôm dáng đợi chờ
Trăng khuyết nửa vành ngơ ngẩn mộng
Mây vờn đỉnh núi ngập ngừng mơ
Chòng chành thuyền khẳm thêm sờ sững
Mấp mé sóng tràn hết sởn sơ
Bến nước bao mùa duyên rả lối
Dòng sông định mệnh biết đâu bờ...
Vetra Tho
9.8.2015
Dạ cảnh buồn tênh gợi ý thơ
Hồn nghe xao xuyến cảnh xa bờ
Thuyền xuôi mấy nẻo trông hoài vọng
Trăng chiếu muôn trùng khởi ước mơ
Trải rộng tình ai đêm tịch lặng
Nghe dài sợi nhớ buổi ban sơ
Trường canh se sắc con đò lửng .....
Bỗng thấy buâng khuân nỗi mộng chờ .
Tuan Nguyen
9.8.2015
3/ TRĂNG TRÊN BIỂN
Trăng vàng sóng bạc trỗi hồn thơ
Giữa nước mênh mông chạnh nhớ bờ
Nhìn Cuội trên cao hồn đã tỉnh
Xem Hằng dưới mạn xác tàn mơ
Bầu trời hun hút chìm nguyên thủy
Mặt biển đen ngòm ẩn cổ sơ
Có phải lòng đêm che uẩn khúc ?
Mà tâm nghe dội những mong chờ !?
Lưu Xuân Cảnh
10.8.2015
ẢO MỘNG
Trả lờiXóaNàng nguyệt vừa nghiêng một nét thơ,
Bâng khuâng thi sĩ vội neo bờ.
Ánh vàng đùa sóng đưa vào mộng.
Vầng bạc chen mây lạc nẻo mơ.
Cứ ngỡ Hằng Nga thời cổ tích,
Hay là Hậu Nghệ thuở tiêu sơ.
Xin vui cõi mộng quên đời thực,
Để cố quên đi những chực chờ!
Nhatthuyh