Sương mai Ô Lâu
KHÓI BUỒN!
Thơ Mời Họa
Sông buồn hạ bỏ cuộc ngừng
chơi
Áo cũ thu vàng nhuộm lá rơi
Khoan nhặt cuốc bòn câu láo
nháo
Lưa thưa sen tuột sắc tơi bời
Trời tung mưa lũ chao ta thán
Đất hứng bão giông trộn rã rời
Đi ở bốn mùa- đây ảm đạm
Khói gầy phên liếp lạnh lùng
phơi!
Lê
Đăng Mành
BÀI HỌA
VỀ CỘI
Tình người như thị trải lòng chơi
Cho dẫu phong trần tuyết bão rơi
Cuộc sống phiêu linh đừng sợ luỵ
Say đời lãng tử chớ lo bời
Ngày xuân bóng én bay lơ lững
Đêm lạnh lũ dơi liệng rạc rời
Nhìn cảnh khổ vui toàn luật định
Thu về quanh cội lá vàng phơi
Trần Ngộ (Lâm Đồng )
CHUỘC TÌNH RƠI
Ráng đỏ giông về cứ dạo chơi
Biết đâu may mắn chuộc tình rơi
Mưa lùa bao trận rung ào ạt
Gió rít từng cơn giật bộn bời
Có phải ý trời vừa thắm lại
Hay là duyên phận hết
tung rời
Cam lai khổ tận - rồi quang tạnh
Dẫu nặng gánh buồn giá rét phơi!
Phan Tự Trí
RỪNG THU
Lìa cành hoàng diệp kiếp rong chơi
Từng chiếc gieo mình lặng lẽ rơi
Cảnh sắc trời thay buồn lắng lắng
Dạ hồn ai cảm ủ bời bời
Nắng chiều dưới lũng tàn vương vấn
Bóng nhạn trên không vẫy rạc rời
Thu họa nên chi màu ảm tịch
Hoang sầu gầy guộc mảng rừng phơi!
Cao Bồi Gìa
05-08-2015
MÀU THU TÍM
Lạc ánh mây vàng - lỡ cuộc chơi
Mái buồn ngói mốc dưới mưa rơi
Trời gầm nước trút đường lầy lội
Ruộng ngập sông dâng ruột rối bời
Lạc ánh mây vàng - lỡ cuộc chơi
Mái buồn ngói mốc dưới mưa rơi
Trời gầm nước trút đường lầy lội
Ruộng ngập sông dâng ruột rối bời
Bão uốn cây nghiêng rừng gảy đổ
Cành thương lá úa cuống xa rời
Khói chiều như nhuộm hồn thu biếc
Đồi núi nghẹn ngào sắc tím phơi
Lê Viên Ngọc
BẾP BUỒN
Chủ vui bè bạn mải rong chơi
Bếp cảm như là bị bỏ rơi.
Than củi lạnh tanh mình
nhớp nhớp
Xoong nồi trống rỗng dạ bời
bời.
Nhớ khi cơm bữa nhà luôn ấm
Cùng lúc tiệc hoa lửa chẳng
rời.
Vắng lặng khói buồn chui
kín ngủ
Mong hoài thứ ẩm có người
phơi !
Trần Như Tùng
THĂM RỪNG
Ngắm cảnh rừng thu rão bước chơi
Xạc xào gió cuốn lá
vàng rơi
Trèo đèo vượt thác băng
tìm lối
Ngắn cảnh mãi xem lạc
rối bời
Rừng gỗ hỗn loài
trông thích mắt
Lan nở đa màu ngó chẳng
rời
Bạt ngàn đồi núi cây xanh
biếc
Suối chảy êm đềm trải
nắng phơi
Hồ Hắc Hải
SỐNG GIÀ
(hoạ bốn vần)
Thân già cầu mãi được rong chơi
Thân già cầu mãi được rong chơi
Tuổi tác còn nhiêu nữa rụng rơi
Thơ xướng mong tìm câu lả lướt
Vận hoà vươn dậy hứng bời bời
Đương thi ý tứ không than vản
Lục bát nội dung chẳng vẻ vời
Thế sự ngoài tai cho khoẻ trí
Tháng ngày thanh thản thả lòng phơi.
Hồ Trọng Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét