SÔNG Ô LÂU
NGƯỜI VỀ VỚI THU!
“Thuận
nghịch độc”
Thuận
đọc
Chiều thu gió dệt lưới mong
người
Nước gợn mây lồng nhạt sắc phơi
Phiêu bạt tủi hờn hoen lã chã
Lở bồi đau đớn vướng pha phôi
Nhiều từ ái dưỡng chờ cô tịch
Lắm cảm tình nuôi đợi cút côi
Hiu hắt phận trần vương cát
bụi
xiêu hồn bạt gió hỡi trời ơi!
Nghịch
đọc
Ơi trời hỡi gió bạt hồn xiêu
Bụi cát vương trần phận hắt
hiu
Côi cút đợi nuôi tình cảm lắm
Tịch cô chờ dưỡng ái từ nhiều
Phôi pha vướng đớn đau bồi lở
Chã lã hoen hờn tủi bạt phiêu
phơi săc nhạt lồng mây gợn
nước
Người mong lưới dệt gió Thu
chiều
Lê
Đăng Mành
VÀNG THU MÙA CŨ !
Thuận
đọc
Về rã rượi thay đổi áo vàng
Đợi mùa phai úa dợm thu sang
Quê đau đất phủ nguồn ca thán
Mẹ tủi mây trùm cội oán than
Tê tái lúa bùn dầm đắm đuối
Hắt hiu đồng nước tẩm lan tràn
Hè xa tiếc nuối – cầm dâu bể
Thê thiết xóm làng cảnh hợp tan
Nghịch
đọc
Tan hợp cảnh làng xóm thiết
thê
Bể dâu cầm nuối tiếc xa hè
Tràn lan tẩm nước đồng hiu hắt
Đuối đắm dầm bùn lúa tái tê
Than oán cội trùm mây tủi Mẹ
Thán ca nguồn phủ đất đau quê
Sang thu dợm úa phai mùa đợi
Vàng áo đổi thay rượi rã về..!
Lê
Đăng Mành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét