Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

ÂM THẦM - Hồ Thanh Hà


ÂM THẦM

Ngày ấy tôi thường hái trộm mơ
Tặng người bạn nhỏ nép ven bờ
Long lanh mắt biếc pha màu nắng
Chúm chím môi hồng rối tuổi thơ
Cứ thế tan trường tha thẩn đợi
Và rồi đến lớp vẩn vơ chờ
Thời gian nhè nhẹ qua mùa phượng
Tôi lại âm thầm dệt mối tơ.


Hồ Thanh Hà

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

ĂN VÚ SỬA - Phan Thị Thanh Minh, Trần Ngộ

Xướng:

ĂN VÚ SỬA

Ngon không?muốn biết thử mà xem
Hai quả phần anh đó của em
Chớ vội vàng ăn khi vỏ cứng
Nên từ từ bóp lúc lòng mềm
Xoa xoa mở núm mơn man đợi
Nặn nặn moi nhân hút hít thèm
Một quả chưa xong xơi quả nữa
Ngon không ?muốn biết thử mà xem

PHAN THỊ THANH MINH (HÀ NỘI)


Họa: 

XIN QUẢ THỊ

Muốn thử thôi mà chẳng muốn xem
Chín vàng mùa thị ở vườn em
Hương thơm ngan ngát da không cứng
Vị ngọt nồng say thịt lại mềm
Bóp bóp hôn hôn vui kẻ ước
Xe xe hít hít sướng người thèm
Xin ai chớ phụ lòng quân tử
Thảo thuận cho vài quả thử xem


TRẦN NGỘ (LÂM ĐỒNG)

GỌI VỢ XEM ĐẤU BÓNG CHUYỀN BÃI BIỂN NỮ - Phương Ngữ - Trương Đình Đăng





Bài xướng:

GỌI VỢ XEM ĐẤU BÓNG CHUYỀN
BÃI BIỂN NỮ

Mạ mi ơi ! Bớ mạ mi ơi !
Mau tới mà coi đám vịt trời.
Một trấy banh đa treng cướp dởi ,
Hai phe con cấy đẩy đưa chơi.
Trần truồng phô ngực dòm đau mắt ,
Lộ liễu khoe môông chộ ngá đời.
Xã hội văn minh thiếu bải ,
Hay miềng lạc hậu lại chê bơi !?

                      Phương Ngữ - Trương Đình Đăng

Chú thích:

Mạ mi= mẹ nó; Coi = xem ; Vịt trời = chỉ con gái ; Trấy banh đa treng cướp dởi trái banh da tranh cướp nhởi; Con cấy = con gái ; Dòm = nhìn ; Khoe môông chộ ngá = khoe mông thấy ngứa…;  = đâu ; Bải = vải ; Miềng = mình ; Chê bơi = chê bai. (Thổ ngữ Bình Trị Thiên)




Bài Họa

BÓNG CHUYỀN NỮ 

Bóng chuyền bờ biển mát ta ơi!
Uyển chuyển pheng thân méc đất trời
Dên ngực hớng banh treng lẹ thiệt
Chôổng môông ụi cát móc danh chơi
Khán đài chức sắc sèm le lưỡi
Queng bãi bàn dân xốn xót đời
Hội nhập in tây băng hoại rứa
Hay là biển lớn học đòi bơi…?

                                     Lê Đăng Mành

- pheng  = lột ra; - méc  = khoe;
- Dên  = phô “ưỡn ngực”; - hớng banh  = hứng bóng;
- treng = tranh; - Chôổng môông = đưa mông;
- ụi  = ủi; - danh  = nhanh;
- sèm  = thèm; - Queng  = quanh;
- xốn  = ngứa,đau mắt; - in tây  = như tây;





KHUYẾN HỌC - Trần Ngộ, Trương Đình Đăng

Xướng:
KHUYẾN HỌC

Dù ở nơi đâu phải thiệt thà
Đừng theo lối sống quá xa hoa
Bền tâm đua bạn không lùi bước
Quyết chí học thầy để vượt qua
Hoạn lộ ngôi sang đền nghĩa mẹ
Vân trình vị hiển đáp công cha
Ngày mai tiến cử đường khoa bảng
Bái tổ vinh quy rạng nghiệp nhà

TRẦN NGỘ



Họa 1: 
"THẬT" VỚI "THÀ"

Muốn họa cho bui kẹt chữ thà
Giải hoài chẳng thoát mắt thêm hoa
Ưa đua vài đoạn tài khôn vượt
Thích học đôi điều mánh khó qua
Giá tuổi còn thơ đem hỏi mẹ
Hay thời đang trẻ đến nhờ cha
Lặp từ những ngại người chê "hạ"
Tử vận lâu nay chết mấy nhà !?

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
(ĐÀ NẴNG)

MỘNG CẦU - Trần Ngộ, Trương Đình Đăng, Lê Đăng Mành, Lê Văn Thanh

MỘNG CẦU

Mới đó mà nay đã bạc đầu
Mai này già bệnh nữa còn đâu
Ba mươi năm lẻ đời thương hải
Sáu chục tuổi tròn kiếp bể dâu
Trôi dạt thân bèo bờ suối cạn
Nổi chìm phận bọt bến sông sâu
Bao giờ về với miền quê mẹ
Vui thú điền viên thỏa mộng cầu

TRẦN NGỘ
(LÂM ĐỒNG)


Họa 1:

TRÒ ĐỜI

Thời gian không cuối cũng không đầu
Nào biết điểm dừng tụ ở đâu
Đó sáu mươi dư còn nhả kén
Đây ngoài tám chục hết chăm dâu
Cờ chưa mãn cuộc bàn cao thấp
Sông đợi đo sào luận cạn sâu
Cơm áo xoay vần cơn bĩ thái
Điền viên quê mẹ chỉ mong cầu.

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
(ĐÀ NẴNG)

CHUYỆN TÌNH BẾN VĨNH - Tam Thanh, Linh Đàn, Lê Ngọc Phái


Bài xướng
CHUYỆN TÌNH BẾN VĨNH

Người có xuôi về Vĩnh Định không
Cho tôi thầm nhắn một đôi dòng
Nhắn tình Ngô Xá hình trên bến
Gởi nghĩa Thanh Trì bóng dưới sông
Chớ trách duyên xưa nào lỡ hẹn
Đừng vì phận cũ mãi thầm trông
Nếu ai giết chết "tình trong mộng"
Thì khách giang hồ hết ước mong

                        Tam Thanh*

Tam Thanh NGUYỄN TIỀM (Canh Ngọ 1930) 
Quê Thanh Lê, Hải Lăng, Quảng Trị
Định cư tại Vũng Tàu


Bài họa 1
BẾN THƯƠNG

Người đi còn có nhớ hay không
Để nửa vầng trăng lạc giữa dòng
Mỏi mắt nhìn nhau chờ cuối bến
Não lòng thấy kẻ đứng đầu sông
Thẫn thờ hương cảm hoa chiều ngóng
Man mác khúc sầu nắng xế trông
Vĩnh Định niềm riêng - riêng một bóng
Xa rồi ngày đợi với đêm mong

                           Linh Đàn

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

KÝ ỨC MỘT THỜI - Trương Điện Hòa



KÝ ỨC MỘT THỜI 

Ngày xưa- có những chiều tan học.
Thờ thẫn chờ em trước cổng trường.
Chúng bạn thường đùa - À vệ sĩ.
Riêng anh thích ghẹo: Bẩm cô nương.
Cà tàng xe đạp có chi dị.
Tha thướt áo dài thật dễ thương.
Ký ức nở về loang trắng nắng.
Tình đầu xao xuyến, mãi hoài vương.

TRƯƠNG ĐIỆN HOÀ
truongdienhoa@gmail.com




GIỌNG QUÊ MỀM MẠI - Nguyễn Thanh Xuân


Giọng quê mềm mại
Họa bài Giọng Quê của Trương Đình Đăng

Mi tau quen mẹng, nỏ eng tui
Bị đập đau hung mới chịu lùi
To tuổi vật thua chưa biết trẻn
Ngang dau co kéo quá sức bui
Xương lươn náng lả: cay thơm mặn
Sắn lùi mun: đẻo béo bùi
Lúc dỏ thương chắc rất thiệt bụng
Thiệt thà chẳng lếu láo đầu mui!

Nguyễn Thanh Xuân
Hà Nội

Phương ngữ Trị thiên:
quen mẹng =  quen miệng;  đập =  đánh; 
hung = lắm; trẻn =  thẹn; ngang dau  = bằng nhau; 
bui  = vui; náng  = nướng;  = đồi, rừng; đẻo = dẻo; 
dỏ = nhỏ; chắc = nhau; mui = môi

EM GỘI ĐẦU - Ngọc Châu và thi hữu





EM GỘI ĐẦU

Chiều nay chẳng lạnh chút nào đâu
Bởi có em hàng xóm gội đầu
Tóc mướt buông chờ eo thắt đáy
Môi đầy mời gợi trái tim nâu
Trời đông chợt hé ra miền nắng
Rét giá mình co ẩn cõi sầu
Khiến cả trần gian như ấm lại
Xuân chừng ngóng đợi sẵn từ lâu.

Ngọc Châu

 

Các bài họa:
 
Tác giả Vũ Nam

HƯƠNG BỒ KẾT


Em vắng xa rồi có thấy đâu
Cỏ thơm bồ kết thuở ban đầu
Quay đi còn giấu hàng mi ướt
Trở lại vẫn buồn cặp mắt nâu
Có phải duyên trời chia cách biệt
Hay là định mệnh phải bi sầu
Tóc mây tha thướt còn vương mãi
Gió nội hương đồng nhớ rất lâu.

VN

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

HOÀI CẢM - La Thuỵ và các thi hữu





 


                      HOÀI CẢM
        Cánh nhạn tung trời vun vút bay
        Hồ trường dốc cạn đẫm men cay
        Văn chương nợ ấy còn chưa trả
        Giáo nghiệp phận này lại phải vay
        Mộng đẹp chưa tròn mà bỗng tỉnh
        Tình hồng chẳng vẹn chợt thêm say
        Lá vàng bay lả ngoài song đó
        Thoảng tiếng đàn ngân ai nối dây !?!
                                               La Thuỵ
                            HỌA

         Bài hoạ 1

                  CUNG ĐÀN SẦU
         Đìu hiu gió thổi, thổi mây bay
         Một khúc nhạc sầu gợi đắng cay
         Phím mộng ngày xưa bao kẻ nợ
         Cung tình thuở trước mấy ai vay
         Se lòng lặng lẽ se niềm nhớ
         Buốt dạ âm thầm buốt giấc say
         Nửa mảnh trăng thu buồn diệu vợi
         Buông đàn thổn thức lệ vương dây.
                                                 Bảo Trí

CHỢT THẤY XUÂN VỀ (Kỳ 3) - Thủy Lâm Sinh và thi hữu




Họa bài "Chợt Thấy Xuân Về"
của tác giả: THỦY LÂM SINH

TRƯỚC XUÂN

Đường quê trở gió - én đùa bay
Lả tả vàng mai lá rụng đầy
Kẽo kẹt hàng tre reo nắng ấm
Lâng lâng hương tết ... dậy lòng say
Chợ phiên tấp nập vui như hội
Giấy mực nghênh ngang trải khắp quày
Ngang - dọc ông đồ tung nét bút
Mùa xuân muôn vẻ - khó ai bày
*
*        *
Chợ xuân muôn vẻ ... khéo chưng bày
Trà rượu  bánh mứt đủ các quày
Lan cúc  đào mai khoe sắc thắm
Trẻ già trai gái  ngắm ... hàng say
Lung linh ngõ xóm đèn hoa rạng
Rạo rực nhà ai - bếp lửa đầy
Không khí làng quê đầm ấm lạ
Trước sân phơi phới ... phướng nêu bay !
                               Hải Thụy


Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

PHƯƠNG NGỮ QUÊ MIỀNG - Trương Đình Đăng, Lê Đăng Mành, Trần Ngộ, Hồ Trọng Trí

                             


BÀI XƯỚNG 

PHƯƠNG NGỮ QUÊ MIỀNG

Áo cơm biền biệt miết trời xa
Thương cảm bà con sôống
Mấy chết dôông còn thắm sắc
Ba o quá lứa đạ dăn đa
Đông về lắm mệ trù khôông vỏ
Bạn tới diều ôông chẹ thiếu trà
Vẫn dớ dư in câu đối cộ
«Bích La đau bụng bích la la 

                            Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)

sôốngsống; nhà, chị; dôông: chồng; 
ocô; quá lứaquá tuổi lấy chồng;
đạ: đã; dăn đa: nhăn da; mệ: bà; trùtrầu; 
khôông: không; vỏ: vỏ cây mang ăn với trầu;
diều ôông: nhiều ông; chẹchiếu; dớnhớ;
như; cộcũ. 
(Thổ ngữ vùng đất Bình Trị Thiên)



BÀI HỌA 

GIỌNG MIỀNG  

Chiều đông dớ bạn ở phương xa
Rờ rợ còn đây với cựa dà
Chàng hảng cuốc cày bùn liếm tóc
Chùm hum cấy hái nác vờn đa
Tinh mơ mần rọong trôông hơi thuốc
Chạng vạng chự trâu ước méng trà
Đêm théc đôi khi nằm giật chắc
Thanh la làng đánh xóm làng la 

                          Lê Đăng Mành (QT)


Rờ rợ:  sờ sờ, (rõ) ràng ràng; 
cựa: cửa; nác: nước;
rọong: ruộng; trôông: trông chờ; chự: giữ;
méng: miếng; théc: ngủ; giật chắc: giật mình;
Thanh la: như kẻng dùng đánh khi có việc


Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

CHỢT THẤY XUÂN VỀ (Kỳ 2) - Thủy Lâm Synh và thi hữu




Xướng: 
CHỢT THẤY XUÂN VỀ

Thấp thoáng ngoài sân cánh én bay
Nhành mai mũm mĩm nụ non đầy
Hàng keo làm dáng thay màu mới
Khóm cúc đưa tình ghẹo bướm say
Bánh mứt thơm tho chưng khắp chợ    
Hồng lan sặc sỡ sắp cùng quày
Thầy đồ thanh thoát huơ tay vẫy  
Cả một mùa xuân rõ nét bày.
        Thủy Lâm Synh
        Oct. 24, 2013


Các bài họa:

XUÂN VỀ

Xuân về nhộn nhịp bướm vờn bay
Én lượn trên đồng sáng sớm đầy
Khóm trúc đong đưa phong gợi nhớ
Lùm tre xào xạc gió mơn say
Chàng trai khó nhọc vai mang ghánh
Cô gái thong dong tay xách quày
Phố xá làng quê cây đổi áo
Cành khoe chồi mới nhú phơi bày
        Hoàng Từ

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

CHỢT THẤY XUÂN VỀ - Thủy Lâm Sinh và thi hữu




CHỢT THẤY XUÂN VỀ
Xướng

Thấp thoáng ngoài sân cánh én bay
Nhành mai mũm mĩm nụ non đầy
Hàng keo làm dáng thay màu mới
Khóm cúc đưa tình ghẹo bướm say
Bánh mứt thơm tho chưng khắp chợ     
Hồng lan sặc sỡ sắp cùng quày
Thầy đồ thanh thoát huơ tay vẫy   
Cả một mùa xuân rõ nét bày.
Thủy Lâm Synh
Oct. 24, 2013

Các bài họa:

NHỚ TẾT QUÊ NHÀ

Trước nhà cây phướn lượn lờ bay
Bao đỏ mừng Xuân cả xấp đầy
Đám trẻ dung dăng khoe áo mới
Cụ già khệnh khạng sướt cơn say
Bao nàng thôn nữ ngồi xây mộng
Dăm chú trai tân đến viếng quày…
Cảnh Tết quê hương còn hiển hiện
Kho tàng văn hóa, tổ tiên bày!
Oct. 24, 2013
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


TÁI NGỘ - Đinh Vũ Ngọc và thi hữu

Tác giả Đinh Vũ Ngọc (phải) và các thi hữu. Ảnh của Tú Yên



Bài xướng

TÁI NGỘ 
Đinh Vũ Ngọc (Hội An)

Gặp gỡ nhau đâu phải buổi đầu
Sao lòng nghèn nghẹn phút giây lâu
Giấu trong ánh mắt niềm nhung nhớ
Nín giữa vành môi ý tủi sầu
Nét chữ chưa mờ hiên Lãm Thúy
Con thuyền có đợi khách Giang Châu?
Bèo mây từ thuở chia hai ngả
Ta vẫn phiêu bồng cánh hải âu  

Ta vẫn phiêu bồng cánh hải âu
Vẫn thường trăn trở suốt canh thâu
Vẫn thương em đó nhiều dang dở
Vẫn hận ta đây lắm dãi dầu
Chim trót lìa đàn chiều ý gió
Tằm còn rút ruột tạ ơn dâu
Mai đây hai hướng trời chia biệt
Mưa nắng tìm nhau biết ở đâu?



Thương Yến Tử (BRVT)
TÁI NGỘ

Còn đó trong anh kỷ  niệm đầu
Dẫu rằng năm tháng có  dài lâu
Long lanh ánh mắt còn vương đợi
Rạng rỡ bờ  môi chửa nhốm sầu
Những nhớ nắng chiều phà Mỹ Thuận
Mà thương tà  áo lụa Tân Châu
Làm sao quên được hồn nhiên ấy
Cho dẫu tháng ngày sải cánh âu 

Cho dẫu tháng ngày sải cánh âu
Đem niềm thương trải giữa đêm thâu
Đắng cay mấy bận thôi đành thế
Cực khổ bao phen cũng mặc dầu
Tưởng thắm thời gian tròn mộng ước
Mong vang thân kén thỏa tình dâu
Chừ em - trăng lạc phương trời lạ
Ôm nỗi niềm riêng biết gởi đâu ?

  

RÈN ĐỨC HẠNH - Hồ Trọng Trí họa thơ Nhất Hùng

Tác giả Hồ Trọng Trí


RÈN ĐỨC HẠNH

Họa bài SỐNG CAO THƯỢNG của Nhất Hùng

Thế trần điên đão lắm oan ương
Xã hội nhân tâm chẳng dễ lường
Tội ác tày trời còn thực hiện
Sân si dậy đất vẫn không nhường
Sâu dân muôn kiếp luôn đeo đẳng
Mọt nước bao thời mãi cứ vương
Tâm biến hiện hư nên bất định
Sống sao hợp đạo lý luân thường

Hồ Trọng Trí

Kim Long, BRVT