VÔ THƯỜNG
Thỉnh họa
Ngày đi chiều cõng nắng về
tây
Vũ trụ vô thường cũng đổi
thay
Xuân hạ nõn nà tươi tốt đẹp
Thu đông vàng võ úa hao gầy
Bến xưa bàng bạc làn sương
bủa
Mái cũ mơ màng dải khói vây
Ngoảnh lại ta người cầm ảo
mộng
Chông chênh cùng giỡn giữa
tàn phai!
Lê Đăng Mành
Bài họa:
HỮU HẠN
Bao giờ quay gót cõi trời tây
Phủi sạch bụi hồng sướng lắm
thay
Mới hết tình thê ôm bụng thóp
Trả xong nghĩa thiếp níu vai
gầy
Đứng đi ngang dọc không người
cản
Ngủ nghỉ tung hoành chẳng kẻ
vây
Ngẫm cuộc luân hồi như huyễn
mộng
Hoa kia sáng thắm lại chiều
phai
TRẦN NGỘ
LÂM ĐỒNG
LÂM ĐỒNG
CHIỀU THU
Nắng tà níu bước, chạnh niềm
tây
Dục bóng hoàng hôn ảm đạm
thay!
Mái rạ hắt hiu làn khói bạc
Phòng khuê rời rã cánh hoa
gầy
Lá vàng ngập lối trùng trùng
cuốn
Mây tím đầy trời lớp lớp vây
Sắc nước hương đời da diết
quá!
Sao chiều thu đã sớm phôi
phai?
Nguyễn Gia Khanh
Nghệ An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét