BÀI
XƯỚNG:
TÂM
DUYÊN
Duyên
dáng bên cây trước cửa nhà
Nụ cười
tươi tắn đẹp như hoa
Mây đen
ghen tị vì làn tóc
Tuyết
trắng giận hờn bởi nước da
Đầu
trần tắm gió giỡn sương sa
Tâm hồn
trong sáng bao tình nghĩa
Đức
tính thảo thơm mãi tỏa xa
Phan Đức Chính
BÀI HỌA:
HONG TÓC
Em ngồi
hong tóc trước hiên nhà
Theo
gió hương tràn cứ ngỡ hoa
Cây
kiểng hờn ghen vì dáng vóc
Nguyệt
hằng hổ thẹn bởi làn da
Chân
tay uyển chuyển làm sương ngại
Nhan
sắc mặn mà khiến nhạn sa
Ta chỉ
thoáng nhìn trong giây lát
Tưởng
chừng như chẳng thể rời xa
Nguyễn Thanh Bá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét