Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

TỰ TẠI - chùm thơ Lê Đăng Mành





TỰ TẠI 

Tịnh độ trong lòng đâu có xa
Dù đi hay ở cũng là nhà
Hôn quân tìm cách trì lên lão
Ngoại đạo cốt mong thọ chẳng già
Quán pháp vô thường nên xả bỏ
Nhìn thân không tịnh để buông tha
Yêu thương hòa ái cùng nhân thế
Sinh tử ung dung tự tại mà

                                        LĐM



CHUÔNG CHÁNH NIỆM 

Kình gióng đêm khuya nhẹ cõi lòng
Vọng hồi chuông rót giữa thinh không
Vô cầu - niệm lặng nơi trần thế
Biết đủ - tâm an chốn bụi hồng
Mở ngõ từ bi mau tới bến
Vịn thuyền bát nhã chóng qua sông
Vô thường không đợi người sân hận
Bất nhị giác mê chẳng khác dòng!

                            LĐM




TUỆ GIÁC

Cảnh vật quanh đây lắm đạo tình
Thanh hương tĩnh lặng cũng lời kinh
Sáng nghe gió gõ lòng còn tịnh
Chiều ngắm mây trôi tâm cứ bình
Cuộc thế vô thường lên tiếng gọi
Cõi lòng bất nhiễm lặng âm thinh
Mong cầu đã nguội thân như thị
Bát nhã quán soi tỏ bóng hình.

                                        LĐM



SẺ CHIA NIỀM VUI


Bất ngờ nghe tiếng giọt sương rơi
Cành lá nghiêng chao lấp lánh ngời
Thao thức cội nguồn khi úa rụng
Trở trăn cố xứ thuở còn tươi
Sợi mưa nhuần đượm trong hơi thở
Giọt nắng bao dung cả nụ cười
Vạn vật bừng ươm òa sự sống
Sẻ chia ấm lạnh rót lời vui.


                                      Lê Đăng Mành

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét