Đường văn
Thơ phú nhiều khi rước lắm
phiền.
Cái đàu hiếm lúc được bình
yên.
Người yêu nhắc khéo: coi
chừng tửng.
Kẻ ghét phang liền: rõ thật
điên.
Chữ ruộng đòi mơ con chữ
Thánh
Thi vườn giám mộng áng thi
Tiên.
Loay quay tìm mãi chưa ra lối.
Tính bỏ đường văn học võ
biền.
06/09/13
Anh Nô
Đi làm đứa ở thế mà hay.
Gia sản một đùm xách nhẹ tay.
Sớm dậy loay hoay dao với
thớt.
Đêm sang tậm thụt cối rồi
chày.
Cô Màu lơ lẳng đưa tình đến.
Thị Kính ngoan hiền gánh họa
thay.
Con tạo lòng nào đùa giỡn
vậy.
Cớ sao không phạt cái thằng
này?
Thị Màu
Lẳng lơ nổi tiếng khắp đông
đoài
Bất chấp những lời khó lọt
tai
Liếc xéo bên sân mong táo
rụng
Nhìn vào bậu cửa muốn hoa
khai
Phú Ông ở tổng cam làng phạt
Thị Kính vào chùa lãnh án sai
Ăn ốc có người đem đổ vỏ
Thằng Nô chuyện ấy… thế mà
tài.
Huy Vụ
nguyenhuyvu62@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét