HOÀI NIỆM THU XƯA
Xướng
Khóm cúc hồi sinh chớm nẩy chồi
Vườn khuya lác đác lá vàng rơi
Trăng đêm lạnh lẽo treo đầu núi
Sương sớm đìu hiu trải cuối đồi
Tiếng nhạc trời rơi chiều tịch mịch
Mái nhà tranh cuộn khói chơi vơi
Đường làng văng vẳng vành khuyên hót
Cuộc sống bình an quá tuyệt vời!
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
***
***
Các bài họa
THU ĐẾN
Thu đến cành cây hết nảy chồi
Lá vàng lơ lửng nhẹ nhàng rơi!
Mây đen nghìn nghịt che bờ cõi!
Sương trắng mịt mờ phủ núi đồi!
Gẫm hạ, quê nhà khô khốc cạn
Cảm thu, non nước khó khăn vơi?!
Đêm đêm thơ thẩn, hồn mơ mộng
Mơ mộng nổi trôi, lạc giữa vời!
Nguyễn Lộc Yên
Sept. 19, 2013
Sept. 19, 2013
MÃI NHỚ
Lại một mùa cúc tím trổ chồi
Tóc đời thêm ít sợi xanh rơi
Xa xa sương trắng giăng đầy núi
Lãng đãng gió thu lộng khắp đồi
Chiều ngắm rừng thông loang bóng tối
Buồn len đáy mắt xót ngày vơi
Phương nao luân lạc - ai còn biết
Ta luyến tình xưa ... nỡ dứt vời
*
* *
Ta tiếc tơ duyên - đứt giữa vời
Tháng năm thương tưởng mãi đầy vơi
... đã quen lầm lũi thân mưa nắng
Từng ẩn khó khăn - rẻo suối đồi
Ngữa mặt nhìn trăng thoang thoáng ngỡ
Vin cây hỏi lá ... khẽ khàng rơi
Cao Nguyên còn đó màu nâu đỏ
Cúc tím tha hương - có nẩy chồi ?!
Hải Thụy
THU NHỚ
Thu sang nỗi nhớ
lại đâm chồi,
Nhớ láng
giềng xưa lá úa rơi.
Nhớ liễu
thân mềm lay trước gió.
Nhớ trăng
thu sáng tỏa lưng đồi.
Nhớ khuya
thao thức lòng nhung nhớ,
Nhớ sáng
âm thầm dạ chẳng vơi.
Thu nhớ
tình thu muôn cảnh vật,
Tình thu
sau trước chẳng xa vời.
Uyên Quang
19-9-2013
HOÀI THU
Thu ấy tình ta mới kết chồi
Vậy mà phút chốc lệ buồn rơi
Cho người ở lại mơ chăn gối
Để kẻ ra đi nhớ núi đồi
Với gót chinh nhân luôn trắc ẩn
Còn tình em gái chẳng sao vơi
Trách ai giờ nhỉ thôi đành chịu
Khó níu vàng bay bảo cố vời...
Từ Thanh Hà
HOÀI THU
Cúc vàng chợt nảy lá xanh
chồi,
Báo hiệu Thu sang, chiếc lá
rơi.
Gió cuốn vật vờ bên dốc núi,
Mây giăng lơ lủng cuối chân
đồi.
Ước mơ ngày cũ còn chưa xóa,
Nỗi nhớ đêm dài ắt khó vơi.
Kỷ niệm vùi sâu trong ký ức,
Thương ai tựa cửa mắt trông
vời!
Dương Hồng Kỳ
Trả lờiXóaThu đã tới,
...Long đong trên bước đường lưu lạc,
Bốn hướng về đâu dặm hải trình.
Biển rộng trời cao bằng sãi cánh,
Sông dài núi thẳm gót phiêu linh.
Công cha nghĩa mẹ còn chưa trả,
Ơn chị tình em hẹn đáp đền.
Nắng nhuộm rừng phong. Thu đã tới,
Bên hồ từng chiếc lá lênh đênh...
[trich BEN DONG SONG QUE HUONG vophubong]
Than chuc cac ban ...vui...an lanh...