Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

ẢO GIÁC - Phương Hà và Nguyễn Huy Khôi




ẢO GIÁC

Nghe như hơi gió lướt trong đêm
Nhẹ bước, anh đang đến trước thềm
Vào chốn cô phòng, mơn gối chiếc
Đọc trang nhật ký, ứa mi mềm
Pha màu vẽ nốt tranh dang dở
Nâng phím đàn lên khúc dịu êm
Em tựa kề vai... vào khoảng trống (!)
Bóng nhòa tan lẫn giữa màn đêm....

                        Phương Hà


                       (Tháng 4/2017)



HỌA:

                     MƠ MẤC

Gió thoảng mùi hương...ngây ngất đêm,
Tóc vương hương bưởi thả bên thềm.
Mắt chao sóng mắt trào rung cảm,
Môi chạm bờ môi ngọt dịu mềm!
Rạo rực tim hồng sôi nhịp đổ,
Du dương phím ngọc nẩy cung êm.
Bờ vai thon thả... ai?..."kề tựa"...(!)
Mơ mấc... tỉnh ra... ngỡ cháy đêm?!

                          28-4-2017 

                   Nguyễn Huy Khôi



Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

XIN CHÚT BÌNH YÊN – Thiên Hà cùng thi hữu





XIN CHÚT BÌNH YÊN
Thôi đành khép lại để rồi quên
Khoảnh khắc buồn vui lẫn muộn phiền
Gác bỏ bao chiều say đoạn ngữ
Xa rời mỗi buổi đắm trường thiên

Vào đêm chén tửu dìm cơn mộng
Rạng sáng lời kinh vãn cảnh thiền
Chỉ ước mong đừng mơ huyễn hoặc
Cho ngày tháng rộng mãi bình yên ./.
Thiên Hà LCT
26.04.2017

HỌA:

VƯỜN TÌNH NỞ HOA
Kỷ niệm vui buồn chẳng thể quên!
Chân thơ xướng họa, có ưu phiền!?
Vui chơi đồng cảm tình thi hữu
Kết bạn giao hòa nghĩa vạn thiên
Ta gửi trăng sao ngời biển ái
Người trao ý ngọc đẹp câu thiền
Mong vườn hoa nở luôn tươi thắm
Để trái tim hồng, giấc mộng yên…
Đức Hạnh
27.04.2017

LÃNG QUÊN
Vậy cứ chôn vùi chuyện lãng quên
Tình trong ảo ảnh lắm ưu phiền
Người đang vất vưởng đêm men ái
Kẻ vẫn bồi hồi dáng nguyệt thiên
Giấc điệp trầm mê vầy cuộc lữ
Hồi chuông cảnh tỉnh gội tâm thiền
Trần gian một thoáng hoàn cơn mộng
Hãy để cho lòng phút dịu yên !
26.04.2017 

MỘNG NGỦ YÊN
Ngọn gió ru buồn mộng ngủ quên
Vùi đi tất cả những ưu phiền
Hồn vui bước rảo miền âm phủ
Xác rục chân dừng cõi rạng thiên
Phó mặc thân đời xa tục chốn
Chào thua phận số biệt dương thiền
Mê hồn giấc điệp ngìn thu nghỉ
Chắc đẹp canh dài mãi lặng yên..!!
 26.04.2017
NƠI VỀ
Khép lại đôi bờ nhớ nhớ quên
Tâm bình vạn sự ổn ưu phiền
Muôn mùa ảo tưởng mơ say huyễn
Mấy thuở hư huyền mộng đắm thiên
Cỏi tạm dương gian vầy sự đắng
Nơi nương tịnh cảnh thỏa niềm thiền
Đường về tay trắng đêm riêng quạnh
Một nấm mồ hoang giữa lặng yên.
GM.Nguyễn Đình Diệm
 26.04.2017 
CHƯA PHÚT YÊN BÌNH
Giữa chốn vô tình bị bỏ quên
Ngày qua lủi thủi bước trong phiền
Như dòng thác lạnh hoài phiêu lũng
Tựa lá thu vàng mãi lãng thiên
Luẩn quẩn bờ mơ tìm bóng tục
Loay hoay ngõ mộng lạc sân thiền
Chiều rơi bảng lảng mù sương khói
Thảng thốt trong hồn chẳng phút yên !
 Lãng Phong Lý Đức Quỳnh 
26.04.2017

QUÊ XƯA - Lưu Xuân Cảnh cùng thi hữu





QUÊ XƯA
Xưa thì cuộc sống chẳng bằng nay
Được cái yên bình ít bệnh gay
Chẳng hiểu ép già phun “thuốc cháy”*
Không rành ủ chín chích rau cây

Ung thư mất mạng đâu thường thấy
Huyết áp tiêu đời cũng khó hay!
Mái rạ phên che tình thật đấy
Giờ luôn kín cổng nghĩa hao, gầy.
Lưu Xuân Cảnh
23.4.2017
* Loại hoá chất phun lên cây sẽ bị cháy khô.

HỌA:

CUỘC SÔNG & NHÂN TÂM
Ngao ngán làm sao cuộc sống này
An toàn thực phẩm thật là gay
Vật nuôi xuất xưởng nhanh như máy
Rau quả nẩy mầm đã hóa cây
Tăng trưởng độc vào, thôi quá ngấy
Chủ trương hại đến, thật nào hay!
Trăm năm là mấy! sao làm vậy ?
Đạo đức lương tâm, chớ để gầy…!
Đức Hạnh
25.04.2017

Thứ Tư, 26 tháng 4, 2017

ĐẶC SẢN NẪU QUÊ - Võ Tần Hùng

ĐẶC SẢN NẪU QUÊ
Mai rời Xứ Nẫu có quên chăng?
Đặc sản xưa nay ít chốn bằng
Sần sật chua giòn nem Chợ Huyện,
Dẻo dai ngọt lựng bún Song Thằn,
Gỏi chình béo ngậy vô Châu Trúc,
Nhum mắm thơm lừng ghé Mỹ An…
Du khách một lần qua nhớ mãi,
Ngày về  bịn rịn khó dời chân!
             Bình Định, 25.04.2017

                VÕ TẤN HÙNG

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

THƠ XƯỚNG HỌA - Như Thị cùng thi hữu


                


THƠ XƯỚNG HỌA

Như Thị, Như Thu, Trần Ngộ, Thảo Phước, MC 3kn, Lý Đức Quỳnh, Phạm Kim Lợi, Phan TựTrí, Sông Thu, Trần Như Tùng


“Tri ân bằng hữu đã chia sẻ cùng tôi trong thời gian dưỡng bệnh”


ĐƯỢC

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Được bạn quan tâm buổi xế chiều
Được người giúp đỡ lúc cô liêu
Được lời đằm thắm thôi đau đớn
Được giọng thảo hiền bớt quạnh hiu
Được đón tình thương cùng mọi thứ
Được trao nghĩa cử với bao điều
Được về bến cũ dầm sương khói
Được đến sông xưa tẩm thủy triều
Được cám ơn em thường cứu khổ
Được đa tạ chị mãi nuông chìu
Được huynh nhắc nhủ lòng ghi nhớ
Được đệ vỗ về dạ mến yêu
Như Thị

BÀI HỌA:


HIỂU BẠN

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Hiểu ai đơn lẻ lúc về chiều
Hiểu bạn cơ hàn chốn tịch liêu
Hiểu giọt sương khuya vờn tĩnh mịch
Hiểu làn gió nhẹ xóa đìu hiu
Hiểu người xuôi ngược hòa bao hướng
Hiểu kẻ lang thang nhuốm vạn điều
Hiểu sóng miên man lùa góc biển
Hiểu mưa lạnh lẽo quyện ven triều
Hiểu mây hờ hững không đành trách
Hiểu núi băn khoăn vẫn phải chìu
Hiểu dạ ân cần chia trái đắng
Hiểu đời tha thiết trải niềm yêu !
Như Thu

CÒN...

Còn được bên nhau những buổi chiều 
Còn lời an ủi của đồng liêu 
Còn cơn mưa trắng thêm cô quạnh 
Còn ngọn nắng hồng bớt hắt hiu 
Còn thấy cuộc đời vui hạnh phúc 
Còn mong sự sống hết tiêu điều 
Còn trông trời thẳm làn mây nổi 
Còn ước biển xanh dậy sóng triều 
Còn biết ơn huynh buông dạ nhịn 
Còn ghi nghĩa muội thả tâm chìu 
Còn bao nhiêu chuyện đầy ân huệ 
Còn những bạn vàng đáng quý yêu 
Trần Ngộ

ĐÂU 

"Thủ nhất thanh lục đối"
Đâu luôn cảnh ngắm buổi ban chiều 
Đâu mãi trăng nhìn lúc tịch liêu 
Đâu để than thân đời quẻ quạnh 
Đâu vì tủi phận kiếp đìu hiu 
Đâu đây rộn rã là bao chuyện 
Đâu đó cười vang thật lắm điều
Đâu nỏ xa nhau vì nổi sóng 
Đâu sao cách biệt bởi dâng triều 
Đâu nhìn nghĩa đệ lòng không mến 
Đâu thấy tình huynh dạ chẳng chìu 
Đâu những vong ân mà phải quý 
Đâu nào phụ nghĩa lắm thương yêu 
Thảo Phước

CÓ...

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-lục đối”
Có tình chẳng sợ lúc về chiều
Có nghĩa nào lo buổi tịch liêu
Có thuốc vừa đô là khỏi bệnh
Có thầy chữa giỏi chẳng buồn hiu
Có con vững dạ cùng nhiều thứ
Có vợ yên tâm với lắm điều
Có ghét thì cho tàn giống khói 
Có thương hãy để lớn theo triều
Có hờn phải xóa đời là khổ
Có oán xua tan thế phải chìu
Có nợ không yên luôn mãi nhớ
Có trả nên đành mọi người yêu
MC 3kn

ƯỚC

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Ước bao khổ giảm lúc đời chiều
Ước những vui còn buổi bóng liêu
Ước chốn quê tình thôi lạnh lẽo
Ước miền khách lữ hết đìu hiu
Ước bầu bí cũ chung giàn choái
Ước giá gương xưa phủ nhiễu điều
Ước vẫy muôn trùng reo đỉnh sóng
Ước tung vạn lý cưỡi lưng triều
Ước cùng thế giới dài thương gửi
Ước trọn hương lân rộng mến chìu
Ước cuộc biến sinh nồng đậm nghĩa
Ước dòng chuyển hóa ngọt ngào yêu
Lý Đức Quỳnh

MỪNG

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh-Lục đối”
Mừng bởi thi đàn tỏa nắng chiều
Mừng vì bạn hữu thoát cô liêu
Mừng cơn hoạn nạn thôi tê tái
Mừng bóng Nguyệt Hiên khỏi hắt hiu
Mừng chữ đoàn viên tung vạn hướng
Mừng câu hội ngộ khởi trăm điều
Mừng con chim nhạn vờn lưng núi
Mừng gió  nồm tây vuốt ngọn triều
Mừng kẻ ngũ  châu cùng kính trọng
Mừng người tứ xứ thảy thương chìu
Mừng đời nặng mãi vần thơ thắm
Mừng gã say hoài nét mực yêu
Phạm Kim Lợi

ĐÃ

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Đã sang giữa chặng khắc tan chiều
Đã đến bên bờ chốn tịch liêu
Đã thấm một thời thân cuốc lả
Đã đau mấy thuở phận chàng hiu
Đã vương vào cõi sầu muôn nỗi
Đã lạc tới nơi khổ mọi điều
Đã chống thuyền qua sông cuộn lũ
Đã chèo mảng vượt biển dâng triều
Đã qua xót bụng canh rau muống
Đã khỏi xơ gan thuốc chạc chìu
Đã chịu ân tình lòng mãi tạc
Đã nhờ thâm nghĩa dạ càng yêu.
Phan Tự Trí

GỌI

“Trường thiên thập nhị cú-
Thủ nhất thanh- Lục đối”
Gọi ráng bừng tươi nhuộm sắc chiều
Gọi chim ríu rít rộn trời liêu
Gọi trăng vằng vặc xua tăm tối
Gọi gió xạc xào đuổi hắt hiu
Gọi mực nước lên tràn ruộng lúa
Gọi cơn mưa xuống thấm nương điều
Gọi hương tỏa ấm trong đêm lạnh
Gọi cá reo vui giữa bãi triều
Gọi dạ cảm thông người hất hủi
Gọi tâm thương mến kẻ cưng chìu
Gọi nguồn thơ ngát hồn phơi phới
Gọi nhịp tim hòa khúc dấu yêu.
Sông Thu

ĐƯỢC

Được kết bạn thơ tuổi vãn chiều
Được bàn câu chữ lúc đơn liêu
Được trao bài xướng dìu bao buổi
Được nhận lời khuyên đủ mọi điều.
Được với web lưu tình ấm ấm
Được cùng trăng dạo gió hiu hiu
Được trao hoan hỉ hiên Lãm Nguyệt
Được giữ trong lòng Văn Quỹ yêu.
Trần Như Tùng

KÍNH MỪNG SINH NHẬT NHÀ THƠ LY BĂNG – Đức Hạnh cùng thi hữu






CHÚC MỪNG SINH NHẬT*
 NHÀ THƠ LY BĂNG
(Ktđ)
KÍNH mừng Thượng thọ: Đức - Ly Băng**
Mừng rỡ mùa Xuân mãi vĩnh hằng
Sinh tỏa hương trần ngời nhiệm thể

Nhật ban ánh sáng đẹp nhơn văn
Nhà xây bác ái yêu chân lý
Thơ dệt công bình trọng thế nhân
Ly trải ân tình thơm “Đất Mẹ”***
Băng thành *Giám Chức”**** nở hoa đăng...
                                                
Đc Hnh
                                               24.04.2017

*Sinh Nhật của nhà thơ Xuân Ly Băng: 23/4
**Đức Ông GB Lê Xuân Hoa (nhà thơ: Xuân Ly Băng)
***Bài thơ: “La Vang Đất Mẹ”
****25.01.1998, được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II phong tặng Giám Chức Danh Dự và ngày 23-4-1998 nhận sắc phong từ ĐGM Giáo Phận trong Thánh Lễ Tạ Ơn trọng thể tại Thánh Đường Giáo Xứ Thanh Xuân với Đức Viện Phụ, đông đảo các linh mục trong và ngoài giáo phận.

LỜI CHÚC SINH NHẬT
Chúc mừng sinh nhật Đức Ly Băng
Đã mấy mươi xuân vẫn cứ hằng
Thánh thiện gieo tình ươm nét chữ
Ôn hoà dệt nghĩa trải câu văn
Niềm tin mãi rạng đường thiên lý
Lửa mến luôn ngời nẻo chứng nhân
Thảo áng thơ hiền thay tiếng nguyện
Ân nồng Chúa thắp ngọn minh đăng.
                                    Ngọc Liên
                                   24.04.2017

TỚ HỌC THƠ ĐƯỜNG – Nguyễn Bích cùng thi hữu




TỚ HỌC THƠ ĐƯỜNG
Thơ Đường khó quá bạn mình ơi!
Bằng trắc xoay vần đến tả tơi
Đêm ngủ lơ mơ câu chửa trọn
Ngày nằm ngơ ngẩn tứ còn vơi
Vò đầu trăm bận niêm chưa chỉnh
Xé giấy nghìn trang ý chẳng rồi
Đã thế mụ nhà hoài gióng giã:
“Cơm thì đã nguội có vào xơi”
Nguyễn Bích 
HỌA:

THI SĨ NHÀ EM!

Cái "nợ" thi Đường lắm khổ ơi!
Hồn thơ vãn cảnh… dạ đà tơi
Trông hoa thắm thiết tình không vợi
Thấy bướm nồng nàn mộng khó vơi 
Mưa gió tơi bời chàng chẳng tới
Áo cơm ấm áp thiếp lo rồi
Đêm về “kéo gổ” mơ xuân mới...
Trái chín trong vườn ảnh hổng xơi!
Hng Xuyến
19.04.2017
TÂM SỰ CÙNG EM
Cái thú giao hòa, khoái lắm ơi!
Hồn thơ bay bổng, cảnh nào tơi
Bông hoa tươi thắm chàng hay nhớ!
Trăng nước nồng nàn thiếp có vơi?
Tứ vẫn thăng hoa tình đã tới
Từ còn nhốn nháo mộng chưa rồi
Yêu đời quyết luyện…em thông với…
Mọi việc chu toàn, ảnh sẻ xơi!
Đc Hnh
19.04.2017
THƠ ĐƯỜNG KHÓ VIẾT
Viết được thơ Đường khó bạn ơi!
Niêm vần đối luật cứ rời, tơi
Bày cho có nghĩa câu không tới
Đặt để ra hồn chữ đã vơi
Sáp tốn đêm chong bài vẫn đợi
Dầu hao tối đốt ý đâu rồi
Hư tâm tổn trí tình dần vợi
Thịt chả trưng đầy chẳng muốn xơi.
Lưu Xuân Cnh 
22.04.2017

VĂN CHƯƠNG KHỔ À ƠI
Nói đến văn chương khổ lắm ơi !
Đêm về móc chữ , ối tà tơi
Hồn thơ đã cạn còn vương vợi
Chữ nghĩa chưa đầy thảm thiết vơi
Thức trắng năm canh đà mõi mệt
Suy ngần sáu khắc đã ươm rồi
Đèo thêm nghĩa ấy trăng hoa mộng !
Có thể lời thơ sẽ xốc xơi .
Tuan Nguyen
23.04.2017

TỰ HỌC THƠ LUẬT ĐƯỜNG
Niêm luật thơ Đường mỏi, bạn ơi!
Mày mò tự học đến mê tơi...
Khi vào trang mạng thêm câu trọn 
Lúc hỏi bạn bè bớt chỗ vơi
Thượng vỹ cong đuôi nào dễ gặm
Bình đầu tịt mắt chẳng ngon xơi
Thật ra, trăm kiểu quy tư dạng*
Nắm chắc là ta hiểu cả rồi.
Tau Dotrong
Bắc giang,22.04.2017

* Tự dạng: Tất cả các dạng thơ Đường đều do sự sắp đặt trật tự khác nhau của 4 dạng câu cơ bản sau:
1.BBTTTBB
2.BBTTBBT
3.TTBBTTB
4.TTBBBTT

  

VỀ VỚI THI ĐÀN


THƠ XƯỚNG HỌA 
Như Thị,Sông Thu, Phan Tự Trí ,Nguyễn Gia Khanh,
Như Thu,Hải Rừng,Lý Đức Quỳnh, Trần Ngộ,
Văn Thiên Tùng,Phạm Kim Lợi,Thanh Hoà,Trịnh Cơ,
Trương Ngọc Thạch,Thy Lệ Trang,Lê Văn Thanh,
Câu Trăng

VỀ VỚI THI ĐÀN
Thân đau vẫn dậy với thi đàn
Ngặt nỗi đời lùa phải thở than
Bởi nghĩa giao lưu nhiều lãng tử
Nên tình xướng họa lắm đài trang
Đêm nằm tha thiết bên con chữ
Khuya đứng thẫn thờ dưới bóng trăng
Bệnh quất bao ngày rời lãm nguyệt
Nay xin thi hữu tiếp trao vần
Như Thị
BÀI HỌA
MỪNG HUYNH TRỞ LẠI
Mừng ngày huynh Lê Đăng Mành
trở lại thi đàn 21/04/2017”
Mừng huynh trở lại hội tao đàn
Góp giọng cười vui xua tiếng than
Hiên Lãm xôn xao chờ bóng nguyệt
Bạn bè nô nức ghé gia trang
Lời thơ hội ngộ cùng thư pháp
Thi hứng giao hòa với ánh trăng
Xướng họa rộn ràng theo gió lộng
Tình thân chan chứa mỗi câu vần.
Sông Thu
LẠI THẮM VẦN
Lãm Nguyệt bấy nay bặt tiếng đàn
Bốn dây chùng hẳn lại như than
Vần thơ biếng chuốt rầu bao đoạn
Bài họa luời trau nẫu mấy trang
Bời dạ buông mành se bản nhạc
Não lòng dạt bóng tủi vầng trăng
Người xa chẳng đặng đang về lại
Vườn thúy hoa thơm lại thắm vần.
Phan Tự Trí
NI VẦN
Bởi lẽ chim đâu nỡ bỏ đàn
Người về bếp lạnh được cời than
Đăng Mành bút lại trau êm bút
Lãm Nguyệt trang cùng chuốt óng trang
Bạn hữu đà say từng khúc mộng
Tình thơ vẫn thắm những mùa trăng
Tìm trong cõi ảo niềm chân thật
Lật cảo thơm xưa nối tiếp vần.
Nguyễn Gia Khanh
TÌNH THÂM
Kết lại dây tơ quyện phím đàn
Tâm bình buông xả chẳng lời than
Hồn thơ tha thiết lưu nghìn chữ
Niêm luật dồi dào gửi vạn trang
Thấu dạ tao nhân chuyền cốc rượu
Đón tình tri kỷ ngắm vầng trăng
Cổng vườn rộng mở ta dừng bước
Nguyệt Lãm đêm nay thắm mượt  vần !
Như Thu
LẠI VÀO CUỘC
Chúc thi huynh Như Thị yên bình sức khoẻ
Cảnh giới nào đây vẳng tiếng đàn
Đường xa dõi mắt bóng điền trang
Quen xưa Lãm Nguyệt tình lai láng
Nay cách bằng giao thơ lạc vần
Hóa lão mong đời quên thế sự
Thành tâm đạt nghĩa nhớ vầng trăng
Dạt dào thương cảm đành vào cuộc
Tiếp nối giao lưu chớ oán than
Hải Rừng
21/4/2017
https://ssl.gstatic.com/ui/v1/icons/mail/images/cleardot.gifVỀ VỚI QUÊ XƯA
Nhớ tổ chiều nghe tiếng gọi đàn
Đường về hương lúa ngát thôn trang
Đồng xanh thắm trải chờ yêu mến
Ngõ biếc nồng khơi tiễn phụ phàng
Chặp tối bình yên hừng ánh lửa
Dài khuya thanh thản óng màu trăng
Hồn rong giữa cõi trời quê mẹ
Bện ý tình thơ chữ mượn vần
Lý Đức Quỳnh
ĐẾN VỚI THƠ
Khi thơ khi thẩn với khi đàn
Những thỏa vui đời bớt lụy than
Tỉa lá vàng phai dầm bóng cũ
Gìn màu tươi mới cập thời trang
Cung tình thăng giáng hoen mờ bụi
Điệu ý khuyết tròn rạng tỏ trăng
Cuộc sống hòa âm lòng tiết tấu
Và ngâm nga xướng họa nên vần
Lý Đức Quỳnh
ĐÔI VẦN 
Nghe huynh gõ phím đệ lên đàn
 
Dẫu phận thấp hèn cảnh củi than
Bút gởi bao mùa chưa gián đoạn
 
Lòng trao mấy độ khó lìa trang
 
Hiên khuya thiếu bạn nằm ôm mộng
Gác tối lẻ tình dậy ngắm trăng
Vẫn biết vui buồn là ảo ảnh
Quà xa xin nối một đôi vần
 
Trần Ngộ
TIẾP VẦN THI
“Chúc huynh được bằng an

Chủ nhân khởi xướng tứ đăng đàn
Thân dẫu ốm đau cố chẳng than
Chắt góp tâm tư vào Lãm Nguyệt
Sẻ chia uẩn khúc trãi đều trang
Yêu thơ sức cạn nào vơi ý
Tức cảnh hơi tàn vẫn luyến trăng
Năm vận tám câu hoài cảm mến
Đường thi cứ thế tiếp ươm vần.
 
Q.Trị, 22.04.2017
Văn Thiên Tùng.
CÒN SUNG MÃN
Xóm trại Đường Thi xúm cả đàn
Người hay nhóm lửa kẻ cời than
Ý thơ đồng điệu anh khiêng bút
Tứ vận tương phùng chị mở trang
Vườn mộng y như say cánh nhạn
Niềm mơ hệt tựa sáng đêm trăng
Cầu cho sức khỏe còn sung mãn
Lãm Nguyệt từ nay lại nối vần
Phạm Kim Lợi
MỞ LẠI VƯỜN THƠ
Chuyện đến ai nào chẳng phải than
Đành xa Nguyệt Lãm với thi đàn
Đêm đêm trằn trọc mong trời sáng
Tối tối u buồn,ngắm ánh trăng
Thi hữu hoài mong hiên khoáng đãng
Bạn bè mãi đợi gác khang trang
Chim trời bay bổng giao lưu ý
Cá nước tung tăng xướng họa vần .
Thanh Hoà
CUNG ĐÀN XƯA
Lâu lắm còn nghe lại tiếng đàn
Âm thầm sống giữa chốn lầm than
Noi theo đạo lý người quân tử
Bắt chước tinh thần kẻ Lão Trang
Tiết điệu thoát lên vòng nhật nguyệt
Âm thanh phát tiết chốn trời trăng
Bạn xưa gần gũi qua giao hưởng
Chẳng khác chi thơ phú chuyển vần.
TRỊNH CƠ (Paris)
22/04/2017
DUYÊN THI ĐÀN
Đổi trao thi phú hội tao đàn
Buông hết phiền lo lẫn oán than
Tỏ lộ tình thân nơi bạn hữu
Phô bầy cảnh đẹp chốn thôn trang
Tìm ra cảm hứng trong tâm khảm
Nhìn thấy nguồn thơ dưới ánh trăng
U uẩn đầy vơi nào cũng cạn
Ngồi bên bàn phím họa đôi vần
Trương Ngọc Thạch
NHẤT ÂM VẦN
Ngựa đau, tầu cỏ, ngựa yêu đàn
Đông rét bếp hồng thêm nắm than.
Hơi ấm tràn trề dâng thuận sức
Hồn thơ hồ hởi dạo ngời trang.
Vươn lên bậc mới duyên câu chữ
Hướng tới tầm cao nợ gió trăng.
Giữ bền thi lực đều tay viết
Bài ca hoan hỉ nhất âm vần .
Trần Như Tùng
KHÔNG ĐỀ...
Buồn vui hãy đến với thi đàn
Đời bạc nhưng thơ chẳng phụ phàng
Ý trải sen nồng thơm vạn hướng
Lời gieo mộng thắm đẹp nghìn trang
Trích Tiên gõ nhịp bên bầu rượu
Mặc Tử dong thuyền dưới ánh trăng
Chớp mắt thân người về cát bụi
Còn lưu hậu thế mấy câu vần !
Thy Lệ Trang
NGUYÊT RẠNG ĐÀN THI
Vắng Người Lãm Nguyệt lạnh Hiên trang
Nào khác Nguyên Tiêu  vắng chị hằng
Ý mở lời gieo  cung quảng lạnh
Tứ nương từ họa  buốt tao đàn
Từng đêm lãng tử  buồn thơ thẩn
Mỗi sáng thi nhân  bí tỉ vần
Gió lặng mưa tan  trời xán lạn
Hiên hoa Nguyệt Lãm  một màu trăng
Lê văn thanh