THU NHỚ
Ngồi nhìn mây trắng giỡn trời thu
Hồn dạt mông lung khúc lãng du
Gió tỏa lạnh se khơi dĩ vãng
Sương giăng bàng bạc gợi sầu tư
Thuyền soi bóng nước lòng nghiêng ngả
Trăng lặn đáy sông dạ lắc lư
Giong ruỗi thong dong miền ký ức
Lòng nao thương nhớ - Gió vi vu.
Trần Văn Hạng
BÀI HỌA
SUY NGẪM
Nhìn lá vàng rơi trong tiết thu
Chạnh lòng thương cảm kiếp phù du
Đường đời đã trải bao năm tháng
Cuộc sống còn qua chỉ góc tư
Thôi hãy giã từ nơi áo, mão
Quay về dọn dẹp chốn nhang, lư
Chẳng màng thế sự, vòng danh lợi
Bỏ mặc lời khen, chuyện khống vu.
Sông Thu
THU TÀN
Chiều nay se lạnh báo tàn thu
Bàng bạc trời mây cảnh mộng du
Làn gió heo may về viễn xứ
Vần thơ cảm tác đến tâm tư
Đường xưa chim én không quay lại
Lối cũ cánh diều vẫn lắc lư
Thương khách đa tình lòng trống vắng
Hồn buồn đơn chiếc tựa hoang vu
Văn Thanh
CHỚM THU
Gởi HN Hà Nội
Hà Nội mùa nầy mới chớm thu
Gợi lòng lữ khách bước ngao du
Không gian bàng bạc tình Hăm Sáu
Phố Cổ nồng nàn tiết Tháng Tư
Gió chửa mang về sương thấm lạnh
Mây ngừng đổi hướng sắc vàng lư
Bao lần lỗi hẹn thầm thương tiếc
Ngỡ tưởng trời già khéo oán vu
Hải Rừng
2/10/2015
MỘNG ĐÊM THU
Bồng bềnh mây trắng giữa đêm thu
Trăng sáng soi đường bước nguyệt du
Tiên nữ xinh tươi cười rạng rỡ
Nghê thường lả lướt xóa sầu tư
Ngọc Hoàng, Thái lão bên đào tửu
Phạm Lãi, Tây Thi cạnh thảo lư
Em với anh yêu cùng dệt mộng
Thả hồn trên tuyệt đỉnh non Vu.
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét