PHẬN HỒNG NHAN
(THUẬN NGHỊCH ĐỌC )
Đọc xuôi
Trường đêm tủi phận khóc tàn canh
Vắng lặng ai chờ rối tóc xanh
Sương tuyết trắng xa người biệt bóng
Nguyệt nga vàng rớt gió lay mành
Thương hoài mộng ước còn ngăn cách
Mãi đợi tình mơ vẫn chứa chan
Vương vấn nhiều sầu thêm buốt lạnh
Hường nhan mệnh bạc số riêng mang...!
Đọc ngược
Mang riêng số mệnh bạc nhan hường
Buốt lạnh thêm sầu nhiều vấn vương
Chan chứa vẫn mơ tình mãi đợi
Cách ngăn còn ước mộng hoài thương
Mành lay gió rớt vàng nga nguyệt
Biệt bóng người xa trắng tuyết sương
Xanh tóc rối chờ ai lặng vắng
Canh tàn khóc phận tủi đêm trường
NHÃ MY
BÀI HỌA
ÚA ĐỜI
ĐỌC XUÔI
Sương chiều thấm lạnh xót thâu canh
Nguyệt đợi người chờ bạc tóc xanh
Vương vấn kẻ đi tình đối bóng
Luyến lưu ai đến dạ khua mành
Thương mơ lắm lổi sầu đêm tủi
Mãi mộng bao đường khổ lệ chan
Phương thẳm mây buồn len khói tỏa
Hương phai nhạt sắc úa đời mang
ĐỌC NGƯỢC
Mang đời úa sắc nhạt phai hương
Tỏa khói len buồn mây thẳm phương
Chan lệ khổ đường bao mộng mãi
Tủi đêm sầu lối lắm mơ thương
Mành khua dạ đến người lưu luyến
Bóng đối tình đi kẻ vấn vương
Xanh tóc bạc chờ ai đợi nguyệt
Canh thâu xót lạnh thấm chiều sương.
GM.NGUYỄN ĐÌNH DIỆM
DUYÊN PHẬN
(Thuận-Nghịch đọc)
Trường dặm ngóng ai để vắng canh
Dõi hoài mắt biếc mộng ngời xanh
Sương loang ngỡ lệ thầm rưng gối
Gió thoảng dường tay khẽ động mành
Thương nhớ chất buồn cơn lạnh bủa
Tủi hờn thêm quạnh nỗi sầu chan
Vương hồn mãi chạnh lòng cay đắng
Hường má bạc duyên phận nặng mang.
Đọc ngược
Mang nặng phận duyên bạc má hường
Đắng cay lòng chạnh mãi hồn vương
Chan sầu nỗi quạnh thêm hờn tủi
Bủa lạnh cơn buồn chất nhớ thương
Mành động khẽ tay dường thoảng gió
Gối rưng thầm lệ ngỡ loang sương
Xanh ngời mộng biếc mắt hoài dõi
Canh vắng để ai ngóng dặm trường.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét