NGUYỆT DẠ HỒN MƠ
Hoàng hôn buông xuống tự bao giờ
Lơ lửng trăng vàng rực ánh phô
Nước bạc lăn tăn đùa gió lạ
Ngàn xanh soài sõng
ngắm trời mơ
Tiếng đàn tung phách say hồn nhạc
Chén rượu ru lòng
đắm ý thơ
Đôi bóng hạc bay hay mắt …lóa
Thần tiên hay dạ tự mơ trò?
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA :
NỤ TÌNH E ẤP
Ta đã quen nhau tự bấy giờ
Mà tình e ấp ngại ngùng phô
Làm thân con gái theo lề lối
Giữ nếp gia phong tránh mộng mơ
Đêm gởi tương tư vào bóng nguyệt
Ngày đem thương nhớ trải vần thơ
Cho ai, nhật ký âm thầm viết
Ép cánh phượng khô tuổi học trò.
Phương Hà
ƯỚC NGUYỆN ĐÊM TRĂNG
Trăng thanh, gió mát cảnh nên thơ
Giá gặp thi nhân để chuyện trò
Chú vạc trên không buông tiếng quác
Mặt hồ giữa xóm sóng vàng phô
Trời trong lấp lánh chòm sao bạc
Đêm tĩnh bồng bềnh những giấc mơ:
Làng mạc bình yên như vậy mãi
Ước mong giản dị mỗi ngày giờ.
25-10-2015.
Đoàn Đình Sáng.
THÂN PHẬN
Cỏ dại bờ hoang bám thuở giờ
Sắc hương đâu tá để trưng phô ?
Lầu son xây đắp trong cơn mộng
Gác tía hình thành giữa cõi mơ
Khốn khó bủa vây thân bé bỏng
Nhọc nhằn đày đọa tuổi ngây thơ
Lớn lên dốc hết tâm bương chải
Chẳng được điều chi đáng gọi trò !
Thục Nguyên
DUYÊN THẮM LẠI
Tương tư từ ngộ biến bây giờ
Chỉ để trong lòng chẳng dám phô
Lũ dữ bình tâm thây thác réo
Tình say tịnh dạ kệ người mơ
Thả hồn thanh thản nương làn khói
Khép cửa êm đềm ruổi nhạc thơ
Giọt nắng ban mai còn hửng được
Cơ duyên thắm lại sẽ ra trò.
PHAN TỰ TRÍ – 26/10/2015
TRĂNG KHUYA SÂU LẮNG
Từ thuở ra đi tận đến giờ
Phô bày vẫn ngại lấy chi phô
Nhớ thương ghi đậm vào trang nhớ
Mơ mộng in dài với giấc mơ
Nước sớm dâng tràn trên đất mẹ
Trăng khuya sâu lắng giữa trời thơ
Gối nghiêng chất ngất hồn tinh khiết
Nữa trách rằng ai khéo diễn trò
Lê Viên Ngọc
DẠ NGUYỆT HỒN SAY
Hẹn bạn văn chương đã tới giờ.
Trăng cao tuôn bạc...diễm kiều phô
Quỳnh hoa nhè nhẹ bung đài nở
Tinh tú lung linh chiếu ánh mơ
Sóng nhạc giao hòa xanh sóng nhạc
Vần thơ xướng họa thắm vần thơ
Nghiêng bầu Lưu Tử mời tri kỷ
Dạ nguyệt hồn say...phục diễn trò.
Hải Phòng 26-10-2015
T.L.K
HỢP HỌA :
TUỔI MỘNG
Mười bốn, mười lăm chớm mộng mơ
Xuân thì e ấp vẫn chưa phô
Môi xinh rạng rỡ thời con gái
Áo trắng hồn nhiên thuở học trò
Ánh mắt ai nhìn khi đến lớp
Nụ cười bạn chọc lúc trao thơ
Lâng lâng một chút hồng đôi má
Chửa kịp cám ơn đã hết giờ!
Thy Lệ Trang
NỐI HỌA :
NGUYỆT RẠNG
Chiều xuống dần buông mỗi khắc giờ
Chân trời xa thẳm ráng hồng phô
Chập chùng núi biếc hình ma quái
Thấp thoáng trăng vàng bóng mộng mơ
Khúc nhạc miên trường hòa tiết tấu
Âm thanh dìu dặt quyện vần thơ
Bâng khuâng lữ khách hồn hoang lạc
Cảnh sắc thiên nhiên diễn lắm trò …
NS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét