Xướng
U HOÀI
Có những lúc buồn, tâm ngổn ngang
Cuộc đời như thể đã phai tàn
Nói năng ngơ ngẩn, hồn lơ đãng
Suy nghĩ quanh co, dạ hỗn mang
Tuổi trẻ, niềm tin dần vuột mất
Họ hàng, bạn hữu thoắt ly tan
Nhủ lòng ráng sống, không lâu nữa
Mà nỗi sầu tư cứ ngập tràn.
Sông Thu
Họa
U HOÀI
Ta cũng như ai, tâm ngổn ngang
Đời người đến lúc sắp ngày tàn
Dặn lòng thôi nhé dừng suy ngẫm
Khắc dạ xin đừng nặng vác mang
Nhớ thuở thiếu thời vui sum
họp
Thương mùa chinh-chiến sống ly
tan
Tuổi già đất khách trời viễn
xứ
Hoài vọng sầu tư lại ngập
tràn.
Mạnh-Trương
LẠC QUAN
Tiệc trà đàm đạo ở nhà ngang
Gió nhẹ chiều thu nắng sắp tàn
Bất hạnh, khổ đau mong xếp lại
Thị phi, phiền não chớ đeo mang
Kết giao tri kỷ nên gìn giữ
Hờn giận bạn bè hãy xóa tan
Tự tại an nhiên đừng nản chí
Tiếng cười giòn giã sẽ dâng tràn.
Như Thu
CHỚ SẦU
Nương vận
Đời như mây trắng cứ bay ngang,
Hoa nở đẹp tươi , sẽ uá tàn.
Bởi thế lo âu
xin chớ vác,
Cho nên tủi hận nhớ đừng mang.
Cuối cùng mọi vật đều tiêu tán,
Rốt cuộc thân người cũng rã
tan.
Hãy sống từng ngày vui thỏa
mái,
Trong tâm, hạnh phúc chảy tuôn
tràn.
Sep.28TH. 2015
Motthoi
CÒN ĐÓ XÓT XA...
Hoán vĩ vận thuận nghịch đơn
cú đối xứng.
NGANG TRÁI tình đời lắm TRÁI
NGANG
TÀN ĐÊM thao thức khóc ĐÊM TÀN
GIỮ HOÀI kỷ niệm em HOÀI GIỮ
MANG MÃI ân tình thân MÃI MANG
VỠ MỘNG hai phương trời MỘNG
VỠ
TAN NHÀ đôi ngã cảnh NHÀ TAN
ĐẮNG CAY phận gái đành CAY
ĐẮNG
TRÀN ỨA viền mi lệ ỨA TRÀN.
Thy Lệ Trang.
CẦU XIN
Nếu biết cuộc đời lắm trái ngang
Bản thân chẳng khác cánh hoa tàn
Cầu xin Thượng Đế ban ân sủng
Đừng để người thương phải hận mang
Mơ mộng làm gì ? Yêu chỉ khổ
Vấn vương chi nữa ? Hợp rồi tan
Còn chăng một mảnh tình hờ
hững
Đã khiến sầu dâng, mắt lệ tràn
Thục Nguyên
DUYÊN PHẬN
Cung đàn lỗi nhịp phải sang ngang
Ước vọng tuổi xuân đã úa tàn
Nỗi nhớ tình xưa luôn khắc khoải
Niềm thương chuyện cũ vẫn đa mang
Âm thầm chiếc bóng. Buồn xa vắng
Lặng lẽ đơn thân. Khóc vỡ tan
Ai biết thân tằm lúc dệt kén
Ruột đau gan héo, nhả tơ tràn.
Trần Văn Hạng
U HOÀI
Nhiều khi sự thể bước quay ngang
Thấu suốt lòng đau cảnh sắc tàn
Rối rắm dòng đời trôi lẩn thẩn
Mơ hồ cảm giác gợi mênh mang
Niềm tin đánh mất còn xâu xé
Nỗi hận đeo hoài chẳng vỡ tan
Đáp lỡ con thuyền sai lạc hướng
Trùng khơi sóng cả nước dâng tràn!
Nguyễn Đắc Thắng
20150930
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét