TRÁCH AI
Mười sáu tròn trăng
chẳng biết buồn
Hoa chưa hẹn bướm để trao
hương
Một ngày bắt gặp tia lưu luyến
Trọn buổi mơ màng nỗi
vấn vương
Rôi sáu khắc mong... ngong
ngóng đợi
Và năm canh nhớ... ngẩn ngơ hờn
Trách ai hờ hững không quay
lại
Để trái tim này ngập nhớ
thương.
Phương Hà
Bài họa
TIỀN ĐỊNH
Thấy cô thiếu nữ thẩn thơ
buồn!
Dạo giữa vườn hồng tỏa ngát
hương
Có lẽ nợ duyên xe chỉ nối
Hay là thiên mệnh khiến lòng
vương
Mấy mùa ước hẹn thôi tơ tưởng
Năm tháng rong chơi ngại dỗi
hờn
Thấm thoát hai ta đầu điểm bạc
Dâng tràn hạnh phúc lắm yêu
thương.
Như Thu
QUÊN ĐI CUỘC TÌNH
Vì sao ta cảm thấy u buồn
Một cánh hoa xuân tỏa sắc
hương
Vườn cũ êm đềm luôn vướng mắc
Rừng xưa lưu luyến mãi tơ
vương
Bao năm ngóng đợi lòng tê tái
Mấy thưở trông mong dạ tủi hờn
Không trách người đi xa vạn
dặm
Thôi đành gác bỏ chuyện yêu
thương.
Trịnh Cơ (Paris)
26/10/15
KHÉP LẠI
Gia phong lễ giáo hết vui buồn
Trói buộc bao đời tại cố hương
Mẹ chọn lo nghe không láng
cháng
Con yêu kệ xác chớ lương vương
Qua rồi buổi ấy bao ngang trái
Lại tiếp thời nay lắm dỗi hờn
Đã quyết ra đi là khép lại
Đừng vì non dạ mũi lòng
thương . . .
Hữu Hảo
NHỚ THƯƠNG
Trời đã sanh ta bắt phải buồn
Nay còn đọng lại chút dư hương
Mười lăm từng nếm mùi tình lỡ
Hăm bảy khôn lường mối hận
vương
Rồi gánh biết bao niềm ẩn uất
Và ôm cũng lắm nỗi căm hờn
Giờ đây tuổi tác dù chồng chất
Chẳng thấy phần nào bớt nhớ
thương
Thục Nguyên
BUỒN
Bao nhiêu ước mộng vỡ nên buồn
Những tưởng đông người tỏa
ngát hương
Khó chịu nhiều anh tình chẳng
luyến
Vui mừng lắm chị nghĩa còn
vương
Giao lưu có lúc cười hoan hỉ
Xướng họa đôi khi giận nổi hờn
Mở rộng làm chi cho phức tạp
Bằng lòng nhóm nhỏ ngập yêu
thương
27-10-2015
Hoàng Từ
DUYÊN PHẬN
Tuổi trẻ ngây thơ chẳng chút
buồn
Một thời tươi đẹp ngát thơm
hương
Dòng đời ngang trái tâm hồn
trắc
Cuộc sống đắng cay ý dạ vương
Lắm kẻ long đong bao luống hận
Nhiều người lận đận lắm cay
hờn
Nợ duyên trắc trở tình đau khổ
Số phận hẩm hiu thật đáng
thương./.
27-10-2015
Hoàng Vũ
TUỔI TRẺ
Đâu biết tình yêu khổ lụy buồn
Đa tình thiếu nữ tỏa nồng
hương
Rung rinh đôi má chờ môi cắn
Cuống quít bàn tay chắp ngón
vương
Che đậy ước ao nên lắm trách
Phô trương ý muốn lại hay hờn
Đường đời ngắn bước non kinh
nghiệm
Tuổi trẻ hồn nhiên ôi mến
thương !
Tâm Thành
TÌNH VUI BUỒN
Tình nào lại chẳng có vui buồn
Khi mới biết yêu, đẹp ngát hương
Sáng dõi, chiều trông, luôn tưởng nhớ
Ngày chờ, đêm đợi, lắm sầu vương
Gặp nhau, cho mãi nhiều lưu luyến
Chưa đến, lại thêm chút giận hờn
Cái tuổi dại khờ, đừng chấp nhất
Con tim non trẻ dạt dào thương.
Văn Thanh
Tình nào lại chẳng có vui buồn
Khi mới biết yêu, đẹp ngát hương
Sáng dõi, chiều trông, luôn tưởng nhớ
Ngày chờ, đêm đợi, lắm sầu vương
Gặp nhau, cho mãi nhiều lưu luyến
Chưa đến, lại thêm chút giận hờn
Cái tuổi dại khờ, đừng chấp nhất
Con tim non trẻ dạt dào thương.
Văn Thanh
TUỔI TRĂNG TRÒN
Nương vận
Bên song chiếc
bóng ngẩn ngơ buồn
Trước cửa hoa xuân tỏa
ngát hương
Có phải mơ màng nhìn én
liệng
Hay là mộng mị ngắm mây
vương ?
Ong kia hờ hững mang sầu
tủi
Bướm nọ vô tâm khiến dỗi hờn
?
Ai biết được lòng người
thiếu nữ
Thơ ngây đôi tám một
trời thương.
OCT. 27TH. 2015
Motthoi
THAN THÂN
Bao nhiêu năm tháng đã
quên buồn
Hoa bướm vườn xưa phai
nhạt hương
Lặng lẽ đời
thường tâm tĩnh thức
Rộn ràng thơ thẩn
dạ tơ vương
Hóa ra duyên
nghiệp còn lưu luyến
Nên khiến lòng
riêng mãi dỗi hờn
Cuộc sống quả là nhiều
rắc rối
Lúc nào cũng khổ với
yêu thương !
NS
TRÁCH AI?
Trách ai để sẽ được quên buồn?
Trách chuyến di hành biệt cố
hương
Trách tuổi lo toan nhiều thất
bại
Trách đời lăn lóc nhạt tơ
vương
Trách màu tóc trắng phô tàn
điểm
Trách mảnh thời đen gặm tủi
hờn
Trách thói bạo cuồng bày đạo
đức?
Trách lòng gian dối dạy yêu
thương?
Nguyễn Đắc Thắng
20151028
NHỚ XƯA
Đông về gió lạnh cảnh thêm
buồn
Vương vấn tình xuân tuổi thắm
hương
Trăng sáng chung vai thầm
mộng tỏ
Tan trường sánh bước lặng mơ
vương
Thế thời ly loạn đành xa cách
Duyên phận hẩm hiu chịu tủi
hờn
Tóc điểm muối sương lòng thao
thức
Hình xưa vọng lại vẫn còn
thương.
Trần Văn Hạng
VẾT THƯƠNG LÒNG...
Biết thế mà sao cứ mãi
buồn
Hồng dù sắc nhạt vẫn
còn hương
Than hoài... một kiếp
tình chưa trả
Khóc mãi... ngàn đời nợ
vẫn vương
Biển khát... âm thầm
trăng gọi gió
Đêm say... tha thiết
rượu ru hồn
Người xa, lặng lẽ...
không hề biết
Vết xước lòng
em...như vết thương
!!!
Thy Lệ Trang
THIÊN ĐỊNH
Có biết khi nao phải khóc buồn
Vườn Xuân một thủa ngát thơm
hương
Bên nhau khắng khít
lòng hoan hỉ
Cách trở xa xôi dạ vấn vương
Tiễn biệt hôm xưa bao tiếc
nuối
Tuơng phùng buổi nọ bấy nhiêu
hờn
Thuyền ai lướt sóng nương
theo gió
Gắng chở dùm tôi vạn nhớ
thương
Thanh Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét