Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

Xướng họa LỆ ĐẮNG - Thy Lệ Trang và thi hữu


XƯỚNG HỌA
LỆ ĐẮNG
THY LỆ TRANG
-LƯU LÃNG KHÁCH - NHƯ THU-  SÔNG THU -  
VÕ ĐÌNH CỬ- HẢI RỪNG - NGÀY NAY

LỆ ĐẮNG
(Vần trắc)

Gió nhẹ len vào tim buốt giá
Hai hàng mi khép, cô đơn qúa!
Bùi ngùi, giấc mộng thắm vừa xa
Trăn trở lời yêu xưa chợt lạ
Một thoáng xót thương tuổi ngọc ngà
Ngàn đời cay đắng câu vàng đá
Dù rằng năm tháng sẽ phôi pha
Vẫn mặc giòng châu rơi lã chã!
                     Thy Lệ Trang
                    Massachusets

Bài Họa

SAO ĐÀNH ... ?
(Y vận Lệ Đắng của Thy Lệ Trang)

Tại mình chọn ở vùng Đông giá
Thì trách làm sao trời lạnh quá ?
Lối cũ, cũ xì nhưng thiết tha
Đường xa, xa lắc nên là lạ ?
Đã yêu bậu lắm, dáng kiêu sa
Mà hận ai quên lời sắt đá !
Bởi sự nghiêm trang của mẹ cha ?
Rồi đành buông tiếng rằng "em chả"...?     
                         Thục Nguyên


ĐÊM NHỚ

Chiếu mỏng thương người nơi tuyết giá
Đêm nay phố nhỏ sao buồn quá
Đơn phòng lặng ước giấc mơ xa
Lẻ bóng thầm mong niềm nhớ lạ
Rảo bước thong dong dưới nguyệt ngà
Tâm hồn rộng mở trên ngàn đá
Màu đêm ảo diệu mảng sương pha
Chợt nhớ ai kia dòng lệ chã.
              Lưu Lãng Khách


ĐỢI CHỜ
                                                                
Bao năm chưa viếng miền băng giá
Có thấu nơi này thương nhớ quá!
Bức ảnh trắng đen vẫn mặn mà
Bàn tay rắn chắc nào xa lạ
Mơ màng tơ tưởng dáng thanh cao
Xúc động cảm thông lòng sắt đá
Dõi mắt chờ người thấp thỏm trông
Trêu em, anh hỏi: “Sao ai chả ?”
                   Như Thu

THÀ RẰNG

Đừng nghĩ rằng em ham ở giá
Tấn công như hắn hung hăng qúa!
Từ từ mọi việc sẽ êm xuôi
Hối hả trăm bề thành xấu lạ!
Vừa mới quen nhau chưa mối mai
Đã mong kết bạn làm gà đá
Thà rằng chịu ế mà an vui
Hơn té ngay đơ như khúc chả!
                         Sông Thu

NGẬM NGÙI

Thu về cứ tưởng lòng băng giá
Lá úa, hoa tàn xơ xác qúa
Thao thức nhớ mong dáng kẻ xa
Ngậm ngùi tơ tưởng hình người lạ
Mộng vàng ấp ủ khuất trăng ngà
Mơ tím ái ân chìm ngọc đá
Dõi mắt trông chờ tóc muối pha
Nên đành cất tiếng" vì em chả"
                             Võ Đình Cử

NẶNG NỢ

Nặng nợ thôi đành anh ở giá
Chờ em mấy kiếp sao xa qúa!
Người gần thuở ấy chợt thêm gần
Kẻ lạ ngày nao giờ bớt lạ
Gió thoảng, mây bay mộng rã rời
Mưa tàn, nắng giải lòng chai đá
Thời gian thuốc chữa nhiệm màu thay!
Lệ ướt tan nhanh dòng lệ chã
                                   Hải Rừng

CHÀO THUA

Đường cổ thi thơ sao lắm giá
Đọc lên nghe trẹo quai hàm qúa!
Hăng say cùng bạn tạo thơ xưa
Ham hố theo người làm chuyện lạ
Thơ xó loay hoay chẳng được vần    
Bút vườn lẩn quẩn thành đông đá     
Đọc đi, đọc lại chẳng ra trò
Mỏi mắt, ù tai thôi tớ chả...

                        Người Nay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét