VU LAN NHỚ MẸ
THỈNH HỌA
Vu lan trăng sáng tựa như gương
Nhớ mẹ ngày xưa cảnh đoạn trường
Nắng cháy mắt loà lo cuốc ruộng
Mưa dầm đói bụng vẫn làm nương
Sớm hôm nào quản mùa đông giá
Tần tảo không nề buổi gió sương
Canh một chưa nằm năm đã dậy
Cù lao chín chữ nặng khôn lường
BÀI HỌA:
BẬC MẪU NGHI
Nền nếp bao đời chói tợ gương
Đảm đang còn ngậm chữ can trường
Lên non chung sống bao cơn lũ
Xuống núi dưỡng chăm bấy vạt nương
Cày cấy phơi thân nào ngại gió
Gieo trồng dầm mạng nỏ nề sương
Mẫu nghi tứ đức ngời công hạnh
Giữ đạo viên dung chẳng thể lường
Lê Đăng Mành (Quảng Trị)
ƠN SINH THÀNH
Tháng bảy trăng rằm sáng tựa gương
Vu Lan nhắc đến xót can trường
Trẻ thơ bú mớm bồi thân xác
Khôn lớn giang hồ bỏ ruộng nương
Tảo tiết cha dồn bao trí lực
Nuôi đời mẹ trải mấy phong sương
Sinh thành dưỡng dục công ơn ấy
Biển rộng trời cao khó sánh lường
Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét