LÃO MƠ LÀM VUA
(Xướng)
Gân cốt, ngo ngoe được mấy mùa?
Còn đòi nuôi mộng sống thành vua
Ưa bài lưng dẻo khom khom tấu
Đáng tiếc tu thân chưa vững dạ
Mân mê trổ chứng đã te tua
Cung tần, mỹ nữ ngày đêm gọi
Bệ hạ cấp này – đã khiếp chưa?
Trương Văn Lũy
Bình Thuận
THẰNG VUA
(Họa:1)
Trời đất bao la chỉ bốn mùa
Nhà ta, ta đã một thằng vua
Rượu chè ngất ngưởng con run sợ
Mồm miệng ba hoa vợ dạ thưa
Thỏa mái tiệc tùng đâu kể lượt
Thong dong tiên cảnh biết bao tua
Ngắm nhìn sau trước lòng vui thích
Địa ngục, xin đừng hỏi tới chưa !
Văn Thanh
HẾT RỒI
(Họa:2)
Qua rồi phong kiến đã bao mùa
Nhắc lại làm chi cảnh sống vua
Bệ ngọc ngồi lên không kẻ trách
Cung vàng bước tới chẳng ai thưa
Xót xa mũ mão rơi tiêu dải
Tê tái cân đai bạc hết tua
Dấu tích nầy ư thời đế chế
Mơ chi ngôi báu - phủ phàng chưa ?
ĐÃ KHÔN CHƯA?
(Họa:3)
Bon chen kiếm chác chỉ dăm mùa
Cũng đù phong lưu sống tựa vua
Giữ ghế, ngại chi không bợ đỡ
Vì tiền, đâu ngán phải vâng thưa
Trước quan, lòn cúi hàng trăm bận
Với lính, thị uy đã lắm tua
Tận dụng thời cơ trong mỗi lúc
Hỏi xem như thế đã khôn chưa?
Sông Thu
CHUYỆN CÂU CUA Ở MỸ...
(Họa:4)
Tháng bảy cua xanh* đã đến mùa
Thịt ngon hơn cả loại cua Vua**
Thanh niên chẳng sợ vài giông bão
Phụ lão e gì chút nắng thưa
Thả xuống- chiếc lồng* dăm miếng thịt
Kéo lên- mười phút một vòng tua
Năm in** kích thước luôn ghi nhớ
Không khéo "ủ tờ" đó biết chưa!
Thy Lệ Trang
Massachusets
MỘT GIẤC MƠ
(Họa:6)
Hể thích giàu sang chẳng kể mùa!
Chiêm bao bỗng thấy giống con vua
Trong cung lính lệ e dè cúi
Giữa phố dân lành sợ sệt thưa
Mỹ nữ ân cần cùng rót rượu
Quan viên tất bật phải xoay tua
Giật mình tỉnh giấc mồ hôi đẫm
Cháu hỏi: ”Nội ơi! bắp chín chưa?”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét