Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

LỜI TỎ TÌNH CHƯA MUỘN - Lê Văn Thanh, Trương Văn Luỹ, Ngọc Ẩn Nhi Huyền và các thi hữu


               Ảnh tác giả : Lê Văn Thanh



            THƠ THỈNH HOẠ



    LỜI TỎ TÌNH CHƯA MUỘN

    Thương em ta đến - Nắng hoen chiều
    Vội vã bao nhiêu nhớ bấy nhiêu
    Lặng lẽ hàng cao đang mặc niệm
    Im lìm lá gió lặng đăm chiêu
    Mùa sang, lá đổ - Tình không nhạt
    Nắng tắt, vàng phai - dạ vẫn yêu
    Còn mất - Mất còn? Ai thấu hiểu !
    Trong ta em mãi hóa thân Kiều./.(*)
                                 Lê Văn Thanh
                   Một chiều viếng thăm em
                                   8-8-2014                             
  (*) Thúy Kiều

                   HOẠ


   Bài 1

   KỶ NIỆM NÀO QUÊN...

   Kỷ niệm nào quên - một buổi chiều!
   Bạt ngàn thương nhớ biết bao nhiêu
   Gặp cơn nhiễu loạn sầu bao bận
   Lỡ cuộc tranh tài ngậm lắm chiêu
   Gác bút trăng tàn lìa bạn quý…
   Dừng chân bến vắng lạc thuyền yêu
   Hồng nhan nặng nợ chưa bù kịp
   Vướng nghiệp phong trần, tựa thúy kiều!
                                 Trương Văn Lũy
                                  Bình Thuận

   Bài 2

   GIỌT NẮNG TÀ DƯƠNG
          (Nhìn ảnh đề thơ)
   "Tướng mạo dung nhan" - bóng xế chiều
   "Ráng hành ra mỡ" được bao nhiêu?
   Dương cung xạ tiển không vào huyệt
   Diệu vỏ dương oai đặng mấy chiêu
   Trên muốn múa rìu qua mắt thợ
   Dưới dâng xì bích giả mồm yêu
   Khòm lưng thọc gậy, dò leo dốc
   Cải lão hoàn nhi  - cặp "nữ kiều."
                              10-8-2914
                     Ngọc Ẩn Nhi Huyền
   Bài 3

    MÃI ĐẸP TÌNH EM

    Mình đã vượt qua tuổi xế chiều
    Nhìn lui tiếc rẽ biết bao nhiêu!
    Một thời hăm hỡ ôm nhiều mộng
    Nhưng cứ vô tình nỏ dụng chiêu...
    Thuở ấy yêu nhau tình chẳng ngỏ
    Đến nay trong dạ vẫn hằng yêu
    Dẫu cho đôi ngả đời riêng biệt
    Mãi giữ trong tim nét diễm kiều.
                               Hồ Trọng Trí   

    Bài 4

    NGÀY XƯA

    Ngồi nghĩ năm xưa những sớm chiều
    Quãng  đời lam lũ biết bao nhiêu
    Cày thuê kiếm gạo nuôi con dại
    Cuốc mướn giành tiền dưỡng vợ chiêu
    Sự nghiệp tuy nghèo ai cũng mến
    Gia tài dẫu mọn lắm người yêu
    Chừ ôn kỷ niệm xa xôi ấy
    Lòng lại bâng khuâng nhớ Thuý Kiều .
                                            Trần Ngộ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét