CÁO GIÀ TỰ KIỂM
Họa
Khôn lanh mấy kẻ sánh bằng ta
Nào phụ nhân gian gọi cáo già
Hậu Bổ, quan trường chưa mó tới
Tây Tàu, phố thị đã lê qua
Tìm đường xuống bến cu li giỏi
Xẻ núi xuyên rừng kế
sách xa
Quy tụ lâu la hàng tứ chiến
Đầu đường xó chợ cuối sân ga!
Hạ Thái
Thơ vui:
LÃO GIÀ DU XUÂN
Xướng
Xuân đến khi nào cũng có ta!
Vui chung đâu dám lảng lơ già
Bông hoa rạng rỡ làm xao xuyến
Điện nước dồi dào chẳng bỏ qua
Nửa mảnh trăng thề luôn quyến luyến
Một hồ rượu quý khó lìa xa
Xe hư xuệch xoạc - tân trang lại
Vượt mấy dốc đèo - vẫn rú ga!
Trương Văn Lũy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét