Thân tặng các sư tỷ và sư muội ...
để nhớ một thời cột tóc queue de cheval.
Mười bốn- mười ba?- chẳng nhớ đâu!
Má hồng vừa đủ để xôn xao.
Vô tư, trong sáng ... môi cười nhẹ,
Nhí nhảnh, làm duyên ... tóc cột cao
Vào lớp, rộn ràng ... thơ lén đọc,
Đêm về, lưu luyến ... mộng thầm trao.
Bao mùa xuân đã qua rồi nhỉ?
"Đuôi ngựa" giờ đây đã bạc màu!!!
Massachusets
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét