Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

CÁI KHỔ CỦA TUỔI LỚN - Thanh Lương và Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

CÁI KHỔ CỦA TUỔI LỚN
Bài xướng Thanh Lương

I.
Tuổi lớn, từ xưa khổ lắm mà!
Khó đi, khó đứng lúc vào ra
Xe lăn đoạn tuyệt thời ngang dọc
Gậy trúc triệt tiêu bước hải hà
Thế giới nhạt nhòa trong xó bếp
Trần ai gọn lõn giữa căn nhà
Lại nhiều sai sót trong sinh hoạt
Con cháu thấy phiền ráng bỏ qua!
II
Xứ ngườøi tháng lụn với ngày qua
Tuổi trẻ chưa lâu đã tuổi già
Vô kế, đành thua trò trắng tóc
Bất tài, cam chịu kiểu nhăn da
Thời gian ánh chớp khôn ngăn lại
Lão bệnh khoanh vùng hết lối ra
Tự cổ, luật trời luôn cố định
Chiều tàn khua gậy giữa tha ma.




SƯỚNG KHỔ TẠI TA
Bài họa Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

I
Xưa nay vẫn phải vậy thôi mà
Món nợ trần đời sẵn dọn ra
Đương sức nóng bừng như núi lửa
Tàn hơi lạnh lẽo tựa băng hà
Trẻ thì ngang dọc cùng sông biển
Già chịu loanh quanh tận xó nhà
Ví phỏng trăm năm dài, khỏe mãi
Đâu cần níu kéo tháng ngày qua!

II
Cố níu thời gian vẫn vụt qua
Vui chưa trọn cuộc đã sang già
Mai sau dẫu mất mau thơm tiếng
Trước hết chỉ còn ngại thối da
Suy gẫm tận tường nào lối đến
Tìm tòi cặn kẻ nọ đường ra
Ơn trời cho sống thì vui hưởng
Chớ để cổ bàn cúng xác ma

Jan-01-2-14



AI CŨNG THẾ MÀ
Bài họa của Hoàng Kim Liên

Làm người phải khổ đúng thôi mà,
Từ lúc oe oe mẹ lọt ra.
Tuổi trẻ xông pha gìn xã tắc
Trung niên chiến đấu giữ sơn hà.
Già nua lọm khọm oang nguyên xóm,
Đau đớn rên la ỏm cả nhà.
Dù có quay lưng không thoát khỏi,
Đành ôm tất cả sẽ rồi qua.

Phiền muộn bao nhiêu phải bỏ qua,
Vô tư thoải mái lúc về già.
Tinh thần vui vẻ tiêu cơn bệnh,
Thể chất an nhàn sáng cả da..
Dù mắc đa đoan không vội nản,
Lại đừng oán thán chớ lo ra.
Đời là bể khổ ai đều biết,
Nếu có trách chi cũng thế mà.


(Chép từ phần Nhận xét dưới bài này)



1 nhận xét:

  1. Xin gởi bài hoạ chia sẻ cùng nhà thơ THANH LƯƠNG
    Có gì chưa ổn xin cứ tuỳ chỉnh. Cảm ơn.

    AI CŨNG THẾ MÀ ( hoạ bài "CÁI KHỔ CỦA TUỔI LỚN" của Thanh Lương)
    Làm người phải khổ đúng thôi mà,
    Từ lúc oe oe mẹ lọt ra.
    Tuổi trẻ xông pha gìn xã tắc
    Trung niên chiến đấu giữ sơn hà.
    Già nua lọm khọm oang nguyên xóm,
    Đau đớn rên la ỏm cả nhà.
    Dù có quay lưng không thoát khỏi,
    Đành ôm tất cả sẽ rồi qua.

    Phiền muộn bao nhiêu phải bỏ qua,
    Vô tư thoải mái lúc về già.
    Tinh thần vui vẻ tiêu cơn bệnh,
    Thể chất an nhàn sáng cả da..
    Dù mắc đa đoan không vội nản,
    Lại đừng oán thán chớ lo ra.
    Đời là bể khổ ai đều biết,
    Nếu có trách chi cũng thế mà.
    Hoàng Kim Liên

    Trả lờiXóa