CUỐI ĐÔNG
Năm tàn tháng tận buốt chiều đông
Bấc biển trêu ngươi bợt má hồng
Sóng vỗ đầu ghềnh tung mỏm đá
Mây đùn cuối bãi phủ tầng không
Đào mai e ấp xuân dần đến!
Thơ nhạc dặt dìu tết chắc mong?
Đếm tuổi thì ra gần sáu chục
Ừ, nghe cháu gọi... đã thành ông
La Thuỵ
HOẠ
Bài hoạ 1
TUỔI XẾ CHIỀU
(Họa loạn vận)
Đã lâu mình cũng đã lên ông
Mỗi cảnh mỗi nhà ai biết không?
Lắm lúc buồn vì chiều xám ngắt
Nhiều khi vui với sáng tươi hồng
Công thành tuy vậy chưa đành dạ
Danh toại vẫn không thoả ước mong
Tính tuổi cũng tròm trèm bẩy chục
Đời người mấy chốc sẽ tàn đông
Dizikimi
Bài hoạ 2
BUỔI TÀN ĐÔNG
Một chiều lành lạnh buổi tàn đông
Có nụ đào xinh hé chút hồng.
Hối hả dân làng lo tết nhất
Nhịp nhàng đàn sếu lướt thinh không.
Nơi kia vài gánh dong khêu gợi
Chốn nọ đôi nhà mắt ngóng mong.
Nhìn thấy bên đường xe bánh kẹo
Cháu yêu thỏ thẻ : Mẹ đâu Ông !
Trần Như Tùng
Bài hoạ 3
CUỐI ĐÔNG
Ngấp nghé xuân về đuổi gió đông
Vườn sau e ấp cúc mai hồng
Vườn sau e ấp cúc mai hồng
Chuông chiều gõ nhịp đầu non vắng
Nhạc sáng thả hồn cõi lặng không
Thiếu nữ áo xiêm xuân ngóng đợi
Cụ già gậy trúc tết chờ mong
Bấm tay xuân nữa bảy mươi nhỉ
Chả trách ra đường họ gọi ông
Ký Gàn
Thi hữu Dizikimi chuyển bài thơ CUỐI NĂM sang thể thơ lục bát:
CUỐI ĐÔNG
Năm tàn tháng tận chiều đông
Trêu ngươi gió biển má hồng phôi pha
Trêu ngươi gió biển má hồng phôi pha
Đầu ghềnh sóng vỗ xa xa
Mây đùn cuối bãi tà tà tầng không
Đào mai e ấp xuân hồng
Nhạc thơ dìu dặt như mong Tết về
Tuổi ta sáu chục gần kề
Vẳng nghe cháu gọi ông về ăn cơm...
Dizikimi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét