ĐỘC ẨM
Canh tàn lắc rắc hạt mưa rây
Mờ mịt sương giăng khóm trúc gầy
Trăng úa lạc loài, đêm sắp tắt
Vườn khuya lặng lẽ, gió ngưng lay
Bâng khuâng nhìn ảnh, mi nhòa lệ
Ngơ ngẩn trông trời, mắt dõi mây
Rượu nhạt lưng bình ngồi độc ẩm
Ngả nghiêng chìm đắm với men cay.
Sông Thu
ĐÊM SAY
Lất phất ngoài hiên tuyết
trắng rây.
Đường khuya nhòa nhạt bóng
trăng gầy.
Lòng say ánh mắt, lòng
nghiêng ngả,
Gió cảm bờ vai, gió nhẹ
lay...
Lãng tử- thuyền xưa neo bến
mộng
Giai nhân- má thắm buộc hồn
mây
Gặp nhau khoảnh khắc duyên kỳ
ngộ
Sưởi ấm đời trong chén rượu
cay!
Thy
LệTrang
Massachusets
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét