TA VÀ HUYNH
- Tặng Mặc Phương Tử.
Thảnh thơi một gánh, gánh ưu phiền
Huynh, Tớ; mỗi người mỗi phận riêng!
Kẻ ngộ Sắc-Không xua thủ uẩn
Người mang sầu hận trói oan khiên.
Ta vay tiền kiếp bao nhiêu nghiệp
Huynh gởi thiền môn một chút duyên.
Gai gốc đường đời lầm lủi bước,
Mà mơ thanh thản cõi hồng liên.
Long Xuyên, ngày tàn đông Quí Tỵ.
KHA TIỆM LY
Bài Họa:
MỘNG CHUNG RIÊNG
Khi trót mang thân chốn lụy phiền
Đã đành chia lối mộng chung riêng !
Cửa không khóa kín lòng oan nghiệt
Giọt lệ luân trầm chuyện túc khiên.
Dâu bể chưa tan màu ý tưởng
Kệ kinh còn mãi nẻo trần duyên
Đường đời dù có theo muôn bước,
Mỗi bước thầm gieo mỗi đóa liên !
Long Xuyên, ngày tàn đông Quí Tỵ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét