THƠ
XƯỚNG HỌA
Như Thị, Lý Đức
Quỳnh, Phan Tự Trí,Phạm KimLợi,
Như Thu,Hương Thềm
Mây,Trần Như Tùng,Sông Thu,
Hải Rừng,Minh Thúy,Mai Thắng,Phan Quang Hải,
NS-Canada,Mai Thư Hoàng,Lê Sĩ Thu,Thanh Trương,
Nguyễn Gia Khanh,Thanh Hòa,Hồng Phượng,
Hải Rừng,Minh Thúy,Mai Thắng,Phan Quang Hải,
NS-Canada,Mai Thư Hoàng,Lê Sĩ Thu,Thanh Trương,
Nguyễn Gia Khanh,Thanh Hòa,Hồng Phượng,
TÂM NGUYỆN
Nguyện đừng thọc bút chuyện
người ta
Mà để tình thương dưỡng tuổi
già
Đau đớn đã đành khi khói lửa
Thanh nhàn chưa biết lúc can qua
Mặc đường giành giựt…nên nhìn
rứa,
Kệ ngõ đua tranh …cũng thấy
là…
Thanh thản khều trăng về với
hạc
Tìm sông nhặt nhạnh sợi yên hà
Như Thị
BÀI HỌA
CHO TÂM TỊNH
Thương giận bao hồi bạn với ta
Có chi buông bỏ kẻo mau già
Đò đầy cạy lái rồi sang hết
Gió mạnh thu buồm cũng vượt qua
Một miếng giữa làng đâu đáng vậy,
Mấy sàng xó bếp rõ chưa là…
Cùng thơ vọng nguyệt cho tâm tịnh
Đổi kiếp hằng sang bến Nại Hà.
Phan Tự Trí
EM VÀ TA
Đất trời hai một,em và ta
Bèo bọt dòng trôi với trẻ già
Dạt sóng hôm nào xa bến gặp
Chia bờ thuở ấy biệt ngày qua
Cùng vui bởi thấy trong nhau có…
Sẻ khổ vì buông những chuyện là…
Lặng lẽ trăng về soi bóng nguyệt
Triều khơi điệp điệp cuộn giang hà…
Lý Đức Quỳnh
THANG ĐỜI BAO BẬC
Khắc cốt ghi lòng ta biết ta
Hiểu trăng mấy tuổi bảo trăng già
Còn cười khúc khích chiều hôm trước
Lại cáu om sòm sáng bữa qua
Đốt đuốc soi người ngông thế vậy
Cầm đèn chiếu nguyệt ngố như là . .
Thang đời hỏi được chừng bao bậc ?
Hãy thả hòn thơ với hải hà
Phạm Kim Lợi
LÒNG AN LẠC
“Họa
4 vần”
Đêm mãi ưu sầu dạ trách ta...
Vấn vương phiền não tội thân già!
Đêm mãi ưu sầu dạ trách ta...
Vấn vương phiền não tội thân già!
Giận hờn chi nữa tâm đà xoá
Nhắc nhở làm gì chuyện đã qua
Mấy buổi e dè, tin tựa thế...
Nhiều phen lo ngại, ngỡ như là...
Sao trời lấp lánh lòng an lạc
Nhắc nhở làm gì chuyện đã qua
Mấy buổi e dè, tin tựa thế...
Nhiều phen lo ngại, ngỡ như là...
Sao trời lấp lánh lòng an lạc
Trà đạo xin mời dẫu chốn xa.
Như Thu
THẢ TÂM LÀNH
Ghi lòng tạc dạ bạn cùng ta
Nguyệt khuyết rồi tròn nỏ có già
Một kiếp lao đao chung nơi cả
Bao phần lận đận với chốn qua
Kệ người dối trá ... thì dìn rứa
Mặc kẻ gian lừa ...cũng ngó là
Hãy thả tâm lành hòa cảnh trí
Thanh an tĩnh thức nhuận non hà
Hương Thềm Mây - 21.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
MIẾNG NGON CÙNG GẮP
Thơ mình, của quý của riêng ta
Nhằm kiếm an khang ở xứ già.
Hưởng lại bao vui từng tích cóp
Chìm vào bấy đẹp mới kinh qua.
Cái đầu vô ngã cười ha hả
Cây bút vị tha tếu hí hà .
Người đọc bình tâm thì mới khoái
Miếng ngon mời gắp kể như là . . . !
Trần Như Tùng
SÁNG MÃI TÌNH BẠN THƠ
Kết mối thân tình bạn với ta
An vui trong lớp tuổi trăng già
Bao nhiêu phiền não cho trôi hết
Tất cả giận hờn cũng bỏ qua
Quan điểm bất đồng không chấp nhất
Tinh thần đoàn kết chẳng lơi là
Mỗi ngày còn lại như viên ngọc
Lau bóng cùng nhau chớ nệ hà.
Sông Thu
NGỠ TÌNH CÒN MÃI
Thời gian xoá mất cả tình ta
Bỏ lại âm thầm một tuổi già
Vẫn đó trường xưa im dáng đứng
Mãi đây lối cũ bóng trôi qua
Nhớ chi mộng mị thêm buồn bả
Quên để tâm tư bớt lụy hà
Sáng nắng chiều mưa vui sống khoẻ
Nhìn nhau ngỡ tưởng ấy còn là...
Hải Rừng-21/10/2017
TỰ NHỦ
Lòng nghĩ thương người giống cảnh ta
Cảm thông an ủi với đời già
Thân đau hành hạ từng dầm phải
Trí mệt rối cuồng cũng trải qua
An lạc tiêu dần nên phải rứa
Bi quan tăng mãi cũng như là
Niềm vui tìm kiếm câu thi hoạ
Ngắm Nguyệt đùa sương chẳng nệ hà
Minh Thúy- Tháng 10-2017
NỖI ƯU TƯ
Hãy nghĩ cho tường chuyện của ta
Tình thương ấp ủ tuổi đang già
Buông tay túi nải nhìn chiêm nghiệm
Dõi bánh xe đời cuộn quét qua
Nỗi tủi gian nan thời lạc hậu
Niềm đau bất hạnh cõi sơn hà
Ngàn cay vạn đắng lòng vô cảm
Uất nghẹn bùng lên mới gọi là
Mai Thắng - 171022
TĨNH TÂM
Thả chuyện người ra cả chuyện ta
Ôm rơm thêm khổ cái thân già
Sông sâu vực thẳm thời từng lội
Biển rộng non cao thuở đã qua
Manh áo giành nhau...chẳng khác mấy ...
Miếng cơm giựt lấy ...cũng như là...
Đời người phỏng được bao nhiêu nhỉ?
Mở dạ bao dung lượng hải hà
Thả chuyện người ra cả chuyện ta
Ôm rơm thêm khổ cái thân già
Sông sâu vực thẳm thời từng lội
Biển rộng non cao thuở đã qua
Manh áo giành nhau...chẳng khác mấy ...
Miếng cơm giựt lấy ...cũng như là...
Đời người phỏng được bao nhiêu nhỉ?
Mở dạ bao dung lượng hải hà
Phan Quang Hải
SỐNG AN VUI
Trên đời nhiều chuyện bực mình ta
Thôi cứ quên đi để dưỡng già
Dẫu biết đau thương đành chấp nhận
Tuy rằng cay đắng cũng đi qua
Khó khăn gian khổ đều nêm nếm
Thư thái an vui ..mới thấy là…
Thức dậy sáng mai hoa vẫn nở
Trời mưa hay nắng chớ nề hà !
NS-CANADA
RỘNG TÌNH
Còn bấy yêu thương ta với ta
Đừng so đo quá trí thêm già
Mang hương bên ấy thầm trao lại
Gửi nắng nơi này khẽ ướm qua
Khúc xướng bày phơi như nhắn nhẽ...
Câu phê kín đáo phải chăng là...
Ai hay ai giỏi ngoài thiên hạ
Mặc sức tình buông khắp nguyệt hà.
23.10.17-Mai Thư Hoàng
Còn bấy yêu thương ta với ta
Đừng so đo quá trí thêm già
Mang hương bên ấy thầm trao lại
Gửi nắng nơi này khẽ ướm qua
Khúc xướng bày phơi như nhắn nhẽ...
Câu phê kín đáo phải chăng là...
Ai hay ai giỏi ngoài thiên hạ
Mặc sức tình buông khắp nguyệt hà.
23.10.17-Mai Thư Hoàng
TÂM NGUYỆN
Phát nguyện êm lòng chiếu rọi ta
Thong dong thoải mái tịnh yên già
Cạnh tranh danh lợi cần chi nữa
Giành giật chức quyền hãy bỏ qua
Cùng bạn trao thơ thanh thản rứa
Kết câu xướng họa thướt tha là ..
Vén mây - vọng nguyệt ngời tâm tĩnh
Vẫy bút hòa duyên - lắng hải hà .
Thong dong thoải mái tịnh yên già
Cạnh tranh danh lợi cần chi nữa
Giành giật chức quyền hãy bỏ qua
Cùng bạn trao thơ thanh thản rứa
Kết câu xướng họa thướt tha là ..
Vén mây - vọng nguyệt ngời tâm tĩnh
Vẫy bút hòa duyên - lắng hải hà .
Lê Sỹ Thu
ĐÀNH TUỔI GIÀ
Nhọc nhằn chi lắm cái thân ta
Tìm chút thảnh thơi tuổi xế già
Khói lửa đã từng bao nếm trải
Nhục vinh cũng tưởng lắm kinh qua
Cái thời khôn dại mà chi nữa
Là lúc hơn thua cũng chẳng là
Ngoảnh mặt lơ đi, ngoài thế sự
Tiêu dao bóng hạc với sơn hà...
Thanh Trương
XIẾT LẠI VÒNG TAY
Xiết mãi tay này, bạn với ta
Vần thơ lại sưởi ấm thân già
Cho lòng bớt lạnh khi chiều xuống
Để rượu thêm nồng buổi bậu qua
Nắng thắm vườn xưa càng rực rỡ
Tình say mộng cũ chẳng lơi là
Buông màu thế sự theo sương khói
Nghĩa cả trao nhau lượng hải hà.
Nguyễn Gia Khanh
BIẾT ĐỦ
Chuyện người để kệ ,mắc chi ta?
Buông xả tâm yên mải dưỡng già
Xuống chó lên voi đà thử đủ
Đào mương phá rẫy đã làm qua
Đào mương phá rẫy đã làm qua
Chướng tai, ngớ ngẩn làm lơ thế...
Gai mắt lơ mơ giả bộ là...
Tuổi hạc vui đùa câu xướng họa
Mặc ai phải trái nệ chi hà!
Thanh Hoà
DỨT BỎ
Tháng ngày quấn quít mãi bên ta
Chăm sóc lo toan cả lúc già
Nhiều lúc buồn phiền đâu kéo đến
Đôi khi chán nản cũng trôi qua
Một đời trôi nổi nên tơi tả
Số kiếp long đong mới gọi là
Phiêu bạt bao năm, nay gối mỏi
Dừng chân dứt bỏ kiếp giang hà
HỒNG PHƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét