XANH NGỜI ÁNH NGUYỆT
Trăng ngời vòm lá ngắm nhân gian
Cô bé nhà ai nhựa sống tràn.
Trên má bông hồng vừa chớm nở
Bên rào kiếng mắt bỗng nhìn sang.
Lung linh dáng phượng hương hoa thả
Xúc động tâm hồn nét chữ đan.
Thi sĩ sững sờ tiên cảnh ấy
Xanh ngời ánh nguyệt mãi chưa tan .
Trần Như Tùng
TRĂNG DỐI
Vẫn biết trăng này cũng dối gian ?
Ngàn năm với Cuội giấc mơ tràn
Bao lần mượn khuyết che hồn động
Mấy lượt khoe tròn rủ gió sang
Nếu chẳng treo mình cho bóng tỏa
Thì đâu để núi nhón tay đan
Vơi đầy cứ thế hoài nông nổi
Suốt kiếp so cùng chuyện hợp tan.
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng
TRĂNG XANH
Ánh trăng bàng bạc khắp không gian
Biêng biếc dòng xanh biển sóng tràn
Thanh thoát đóa quỳnh e ấp nở
Dịu dàng thiếu nữ ngập ngừng sang
Tóc mây lả lướt hương hoa ngát
Áo lụa ơ hờ sương khói đan
Ta đắm hồn say trong cõi mộng
Khẽ khàng tay nắm... ảnh nhòa tan !
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét