Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

TỰ HỎI - Sông Thu, Như Thu, Thanh Hòa, NS, Thanh Trương, Trần Văn Hạng, Thục Nguyên, Thy Lệ Trang



TỰ HỎI

Ta tự nơi đâu đến cõi đời 
Trải bao thử nghiệm với buồn vui
Những ngày thơ trẻ tràn mơ ước
Một thuở thanh xuân rộn tiếng cười
Rồi đến trung niên... sầu ánh mắt
Và khi già lão... héo làn môi
Có còn chi nữa trên trần thế
Hay chỉ đợi giờ giã biệt thôi!?
Sông Thu


Bài họa


LO CHI NÈ ?
(Tặng chị Phương Hà)

Hãy buông mọi thứ ở trên đời 
Lo lắng làm gì sẽ mất vui
Châm tiếp trà sen từ tốn hỏi
Bới thêm xôi gấc hả hê cười
Ra đường áo diện ngây thơ dáng
Viếng bạn khăn choàng đỏ thắm môi
Sinh tử đôi bờ ai đoán được?
Nhắn người phương nớ... khép sầu thôi!
Như Thu


THƯỜNG TÌNH

Cõi trần ai cũng thế mà thôi
Sầu khổ nhiều hơn những cuộc vui
Bên mẹ nâng niu, khoe miệng nhoẻn
Cạnh cha âu yếm, hé răng cười
Thành thân, giã bến, tròn duyên phận
Khôn lớn, ra khơi, chọn cuộc đời
Tuổi hạc chăm lo cho mạnh khỏe
Tới khi nhắm mắt, đẹp bờ môi.
Thanh Hoà 


CUỘC ĐỜI
Thân ta cát bụi đến trần đời
Gian khổ đau buồn, có lúc vui
Tuổi trẻ hân hoan đầy nhựa sống       
Duyên tình tha thiết thắm bờ môi
Trưởng thành cơm áo, lo từng bữa
Thăng tiến công danh, mỉm miệng cười
Sinh ký tử quy ai cũng vậy
Đợi ngày  cỡi hạc …bay về thôi!
NS


CÙNG CHUYỀN ĐÒ

Lỡ sinh duyên nợ, sống chung đời.
Cùng chuyến đò ngang, cũng lắm vui
Thời trẻ lao đao mà chẳng khóc
Lúc già lận đận vẫn luôn cười
Vần thơ xướng họa trao vừa ý
Chén rượu tạc thù chảy thấm môi
Tuổi tác đâu cần cao với thấp
Hoàng Gia thi hữu, nhớ thương thôi!
Thanh Trương


NHỚ HOÀNG GIA

Theo chân thi hữu bước vào đời
Trăn trở bao điều nhưng vẫn vui
Lục bát xuôi vần tâm phấn khích
Đường thi hợp vận trí reo cười
Vỡ tan ruột thắt tình neo bến
Nuối tiếc lòng se thơ đọng môi
Một thuở Hoàng gia in dấu mãi
Giờ còn lưu lại chút danh thôi.
Trần Văn Hạng


BẰNG LÒNG

Hơi đâu mà nghĩ chuyện trên đời
Còn sống ngày nào, hãy cứ vui
Khốn khó bao nhiêu, đừng chán nản
Nhọc nhằn thế mấy, cũng tươi cười
U buồn càng chóng tàn nhan sắc
Sầu hận chi cho héo mắt môi?
Chấp nhận những gì mình có được
Dẫu là hạnh phúc nhỏ nhoi thôi
Thục Nguyên



CŨNG THẾ THÔI!

Danh lợi bon chen giữa cuộc đời
Bao người thực sự có niềm vui?
Thương ai dại dột tàn cơn mộng
Ghét kẻ tham lam hách nụ cười
Hám bạc lọc lừa ngoa cửa miệng
Ham tình gạt gẩm ngọt đầu môi
Giàu sang hay chỉ hai tay trắng
Chết xuống âm tì cũng thế thôi !

Thy Lệ Trang


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét