Như Thị,Huy
Khôi"3",Trần Lệ Khánh,Phan Tự Trí,
Trương Ngọc
Thạch,Hải Rừng,Trần Như Tùng,Lý Đức Quỳnh,Minh Thúy,NS-Canada,Sông Thu,
TRỞ VỀ
Đã hẹn rằng đi ắt trở về
Cho dù rã rượi bởi đường mê
U sầu mặc khách in hờn dỗi
Lãnh đạm thi đàn thoắt bỏ bê
Đã biết vô thường ăn thảm hại
Thì ngăn hữu ái ngậm ê chề
Cầm thơ cảm nghĩa tình lưu
luyến
Dẫu mảnh ao đời đập tái tê
Như Thị
BÀI
HỌA
TÂM GIAO
Lành bịnh,mừng huynh hẹn trở về
Sum vầy mái ấm khởi đam mê !
Xông xênh hội quán tình chan chứa,
Trầm ấm thi đàn chuyện tỷ tê!
Nghĩa lắng hồn nhân thầm hữu xạ
Duyên trào mạch bút ứa tràn trề!
Làm dâu trăm họ...nhiều day trở
Lĩnh xướng sân chơi lại bộn,...bê
7-2017- Nguyễn Huy Khôi
VÔ ĐỀ
Trung trinh thầm hẹn buổi đi về
"LÃM NGUYỆT HIÊN" nhà vẫn thú - mê!
Mặc khách tương phùng,...thừa vượng chán,
Thi đàn hội ngộ,...phải đâu bê
Tứ thần khởi xướng trào hương ngát,
Hồn bút tri giao ứa mạch chề !
Dang rộng vòng tay ,lòng hỷ xả
Màng chi tạp niệm bợn hồn tê!?
8-2017- Nguyễn Huy Khôi
ĐÓN BẠN VỀ
Lui xa bịnh tật sức đang về.
Cảnh sắc u minh chẳng đáng mê.
Hoan hỷ Diêm vương cười tạm biệt.
Bồi hồi Khách mực bước cà bê
Theo chân Hắc-Bạch đường mờ ảo...
Qua bến Nãi Hà nước chảy chề.
Đủ mặt thi nhân hiên Lãm Nguyệt
Đón chào Như Thị nhảy tê tê./.
Trần Lệ Khánh--12-7-2017
MỪNG ANH TRỞ VỀ
Biệt tăm còn để chỗ lui về
Chẳng dễ mà quên tại quá mê
Tổ ý thêm buồn thơ đã bụi
Tơ lòng mãi rối họa càng bê
Vị đời dẫu đắng đừng ê ẩm
Cảo thế còn thơm khỏi chạn chề
Lãm Nguyệt vắng ai, thường tự nhủ:
Trăng vàng mãi sáng khỏi lòng tê !
Phan Tự Trí
Biệt tăm còn để chỗ lui về
Chẳng dễ mà quên tại quá mê
Tổ ý thêm buồn thơ đã bụi
Tơ lòng mãi rối họa càng bê
Vị đời dẫu đắng đừng ê ẩm
Cảo thế còn thơm khỏi chạn chề
Lãm Nguyệt vắng ai, thường tự nhủ:
Trăng vàng mãi sáng khỏi lòng tê !
Phan Tự Trí
MỪNG TRỞ VỀ
Nghe anh thuyên giảm sớm nay về
Giờ đã phục hồi thoát cõi mê
Tình hình sức khỏe tuy chưa chỉnh
Công việc thi đàn vẫn cứ bê
Như Thị nghỉ ngơi nhà vắng vẻ
Nguyệt Hiên sinh hoạt khách tràn trề
Mong cho tuyệt hết căn nguyên bệnh
Hồn xác an lành, ta tỉ tê
Trương Ngọc Thạch-12 tháng 7, 2017
THẢN NHIÊN
Tịnh dưởng từ ngày xuất viện về
Người thời khoẻ lại khỏi cơn mê
Dòng thơ ướm thử vần tuôn lẹ
Bút mực vờn chơi nét hết bê
Mới thấy tình đời nhiều khích lệ
Quên thôi cuộc sống lắm môi chề
Tâm bình Nguyệt Lãm chờ cung quế
Thấu tận vô thường cõi vãng tê
Hải Rừng-12/7/2017
VUI QUÁ
Vui quá bạn tôi sức khỏe về
Dần dà hồi phục những say mê.
Lên trang đợi phẩm , mau đưa đến
Ngồi viết thơ mời , khéo mệt bê.
Bình tĩnh tìm vần rồi hãy hứ
An nhiên cầm bút vội chi chề.
Thi đàn hoan hỉ chung tay góp
Chóng để tay hiền hết mỏi tê .
Trần Như Tùng
SỨC TÀN…
Đến lúc chùn chân mỏi gối về
Sức tàn nghiệm trải suốt lầm mê
Con tim hồ hởi còn xao xuyến
Thể xác rề rà đã bết bê
Bởi lá diêu bông niềm ngán ngẩm
Vì tranh vân cẩu nỗi ghê chề
Phù du một thuở tang bồng níu
Mãi cối xoay vòng cũng thấm tê
Lý Đức Quỳnh
TRỞ VỀ
Bệnh viện nằm lâu chỉ muốn về
Văn mầm thi bút dậy đam mê
Nhìn Sao lấp lánh lòng mong bợ
Ngó Nguyệt mơ màng dạ muốn bê
Lắm bận xác thân đừ biết mấy
Đôi khi trí óc mệt đầy chề
Rưng rưng nghiêng chữ lời băng giá
Tủi tủi tràn thơ ý lạnh tê
Minh Thuý
Minh Thuý
TÌNH THƠ
“4vận”
Vốn nặng tình thơ ắt phải về
Đường đời chưa dứt hẳn nguồn mê
Mặc ai trách móc hay không hứng
Ta chẳng ngại ngùng cũng ráng bê
Lỡ trạm ga này sang chuyến tiếp
Theo lằn tàu khác đón người lên
Vườn khuya trăng sáng hoa đua nở
Thi hữu chân dừng dạ hết tê !
NS-CANADA
CÕI TRẦN
Trần gian chốn ấy, cõi đi về
Tỉnh táo trăm ngày, vạn buổi mê
Hạnh phúc: hoa thơm nhiều kẻ ngửi
Nỗi buồn: đá tảng một mình bê
Khi vui, đời ngỡ vườn tươi thắm
Lúc nản, lòng như chợ ế chề
Lọc lõi, bon chen rồi cũng thế
Chỉ làm gối mỏi với chân tê.
Sông Thu
SAU LỜI
Ớn cảnh “nhà
thương”, bác cáo về
Thông thênh gót nhẹ dạo bờ mê
Chân lương nghĩa cử,danh xem nhẹ,
Đĩnh đạc tư phong,việc nặng bê!
Đã thẩm-tinh tường con mắt sắc,
Bợn chi-cợm kễnh "cái môi chề"
"!?"
Lối trăng cửa gió hương đưa thoảng
Băng giá lòa tan hết điếng tê!
Hạ 2017-Nguyễn Huy Khôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét