Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

VỀ QUÊ NỘI - Phan Tự Trí và Trần Như Tùng

VỀ QUÊ NỘI

Bầm ơi! ngàn dặm gái về đây 
Tóc mẹ bạc phơ vóc dáng gầy.
Còn góp lửa hồng nương bếp rạ
Lại đưa tay héo chỉ vườn cây.
Bồi hồi kí ức người nương bãi
Rạo rực tâm hồn kẻ nước mây.
Lạc bước đem thân nơi đất khách
Hướng trời quê nội lệ vơi đầy.

Trần Như Tùng

DÁNG NGOẠI

Vó rảo cát bồi* miết tới đây
Xót trông vóc hạc ngoại hao gầy.
Lưng còng giữa ruộng cùng mưa nắng
Tóc bạc bên vườn với cỏ cây.
Muối mặn sao đành chia mối gió
Cay gừng đâu nỡ xẻ đường mây.
Giờ đây giũ hết bao hờn tủi
Để nhớ để thương cạn lại đầy.

Phan Tự Trí

* ca dao:
Đường dài ngựa chạy cát bay
Em về quê ngoại mấy ngày tới nơi
Đường dài ngựa chạy cát bồi
Em về quê ngoại một hồi tới nơi.

ĐÔI BỜ NHẬT NGUYỆT

Trăng dấu mây xanh thả giọt sầu
Đông về, màu xám đến từ đâu.
Chẳng do nhen nhóm mầm nơi bấc
Thì hẳn nâng niu gốc chốn ngâu.
Vũ trụ xoay vần nuôi chí lớn
Đất trời giao cảm giảm niềm đau.
Đôi bờ nhật nguyệt tình trong sáng
Hướng mọi tâm hồn xích lại nhau.

Trần Như Tùng

THÊM NGỌT GIẾNG LÀNG

Trời yên cảnh vật cũng vơi sầu
Ngọn gió âm thầm ghé những đâu
Được lắng điệu hò vui điện Quảng
Rồi nghe câu dặm ấm dòng Ngâu.
Qua rồi một thuở dầm cay đắng
Đã hết bao đời ngậm xót đau.
Thương, giận đôi hồi nay thiện cảm
Giếng làng thêm ngọt dễ gần nhau.

Phan Tự Trí

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét