Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

XƯỚNG HỌA THĂM LẠI ĐỒI THÔNG - Trần Lệ Khánh và thi hữu





XƯỚNG HỌA THĂM LẠI ĐỒI THÔNG

TRẦN LỆ KHÁNH- NGUYỄN HUY KHÔI-LÝ ĐỨC QUỲNH-NHƯ THU- THY LỆ TRANG.

BÀI XƯỚNG

THĂM LẠI ĐỒI THÔNG
"Bát bộ chiết tự"
                      1
Lững thững chiều buông tới rặng thông
Bâng khuâng ký ức…gợi tim nồng
Xuyến xao môi bạn gieo đàn lá
Tha thiết tay ta dệt phím đồng
Lãng đãng mây trôi trời ngả tím
Ầm ào sóng cuộn nước nghiêng sông
Cánh chim phiêu bạt giờ xa thẳm…
Để khách tình chung lạnh cõi lòng.
                     2
Bâng khuâng ký ức gợi tim nồng
Đàn cũ còn đây vắng tiếng đồng
Gác gió âm thầm không nguyệt tỏa
Lầu thơ lặng lẽ lạnh hương sông
Tờ hoa chữ nhạt sầu hoen lệ
Nghiên đá mực khô nhớ cháy lòng
Hồi tưởng khi xưa cùng sánh bước
Hòa ca âm vọng quyện hàng thông
                        3
Xuyến xao môi bạn gieo đàn lá
Gọi khúc xuân ca kết sợi đồng
Những tưởng hồn thêu xanh chỉ biếc
Nào ngờ tim vỡ đỏ dòng sông
Nhìn con cò lẻ thêm buồn dạ
Thấy cảnh chim đôi chợt xót lòng
Ký ức cồn lên cơn gió cuốn
Ngả nghiêng xiêu dạt cả ngàn thông.
                        4
Tha thiết tay ta  dệt phím đồng
Giờ sao cách núi lại ngăn sông..?
Nhun y xếp lại dành hơi ấm
Cổ kính mang ra dõi bóng lòng
Nguyệt điện muốn lên không lụa trải
Đào nguyên toan đến hết đường thông
Hoàng lương nửa giấc… ôi hư ảo!
Riêng giữ con tim ngọn lửa nồng.
                        5
Lãng đãng mây trời trôi ngả tím
Mơ màng khói sóng tỏa trên  sông
Khách hàng tới bến chờ vui chuyện
Cô lái sang ngang thấy ấm lòng
Xóm cũ người  về say bếp rạ
Cảnh xưa ta đến lạnh đồi thông
Thì thầm tiếng gió khơi tiềm thức
Đâu nữa cùng ai chuốc chén nồng..?
                         6
Ầm ào sóng cuộn nước nghiêng sông
Tiêng gió reo hay tiếng gọi lòng..?
Tha thiết chim quyên kêu bóng lẻ
Lạnh lùng sương trắng phủ tàn thông
Dưới trăng hương tóc còn lan tỏa
Bên suối làn môi vẫn đượm nồng
Khuôn nhạc dở dang chưa trọn nốt
Nên chi âm điệu lạc tơ đồng..?
                         7
Cánh chim phiêu bạt giờ xa thẳm…
Tổ ấm liêu xiêu thấy xót lòng
Xào xạc gió lay rung tán lá
Tơi bời nhánh gãy xác thân thông
Câu thề dưới nguyệt còn ghi đậm
Lời nguyện trong đêm vẫn ấm nồng
Xuân-Hạ- Thu-Đông qua lại tiếp
Cung tơ vẫn lạc phím tâm đồng!
                          8
Để khách tình chung lạnh cõi lòng!
Tìm về nơi hẹn dưới ngàn thông.
Chữ ghi cây cũ cao cao vút
Hương quyện vườn xưa đượm đượm nồng.
Đâu nhẹ mây mưa tình gió thoảng
Mà sâu tim dạ nghĩa tâm đồng!
Thuyền mơ có nhớ neo bờ mộng…
Trỗi khúc đàn say ấm bến sông..?              
            TRẦN-LỆ- KHÁNH

Bài Họa:

HOÀI NIỆM
"Bát bộ chiết ngôn"
                    1
Bâng khuân chiều ấy...dưới đồi thông
Ấm áp tình ai rực lửa nồng
Phím lặng trào dâng sinh sắc lá
Cung thương lay lắt tiếng tơ đồng!
Tóc buông trắng thác phai chiều tím
Nước đổ cuộn dòng xói bến sông!
Mòn mỏi trông theo chim biệt thẳm
Nhớ nhung xao xuyến đến nao lòng!
                      2
Hoài niệm xốn xang rực lửa nồng!
Lòng quê dào dạt ấm hương đồng
Hạ phai nắng nhạt buông triền bãi
Thu chớm gió se thoảng cửa sông.
Câu chữ thơ gieo trầm ấm dạ
Âm ba nhạc trỗi xốn xao lòng!
Khơi khơi ký ức ngời nhân ảnh
Hình dáng ai đằm dưới gốc thông?
                       3
Tâm não in sâu sinh sắc lá
Lặng trong khúc thức kết dây đồng
Mặn nồng những tưởng duyên cầm sắt
Phai lạt nào hay nghĩa đổ sông?
Gối chiếc,..tái tê ngao ngán nhẽ,
Phòng đơn,..lạnh lẽo xót xa lòng!
Tình trường tan nát,đời day trở
Bão dạ cồn lên nát bóng thông!
                         4
Nghe hồn rạo rực tiếng tơ đồng
Ngơ ngác nhìn theo sáo cách sông?...
Sầu muộn gom vào chôn đáy dạ,
Đắng cay ngậm lại liệm trong lòng!
Ngao du đã ngán mùa hoa bướm,
Phiêu lãng màng chi ánh nguyệt thông?
Đừng nghĩ tro tàn...là nguội lạnh
Trong than lửa ủ giữ hơi nồng!
                          5
Hoàng hôn lẵng lặng phai chiều tím
Lãng đãng heo may lạnh bãi sông!
Nghĩa cũ qua rồi,...chừng nẫu dạ,
Tình xưa nghĩ lại vẫn chao lòng?!
Đường huê vẫn thắm nồng hương bưởi
Lối nguyệt còn vương vấn vóc thông?
Tửu chuốc trà châm,...mơ gặp lại
Giao bôi men gợi thuở say nồng!
                           6
Nước đã thôi rồi xói bến sông
Tiếng ai văng vẳng vọng trong lòng?...
Thì thầm gió thổi lay cành trúc
Nhí nhảnh trăng treo động nhánh thông
Tóc liễu chưa phai mầu sắc thắm
Môi đào còn ấm nụ hôn nồng!
Giao thoa cứ ngỡ âm hòa điệu,
Vẫn lạc tơ rung loạn tiếng đồng?!
                           7
Mải miết thiên di...chim biệt thẳm
Mút tầm trông đợi tạnh hương lòng?
Rì rầm suối chảy mòn bờ đá
Xào xạc gió rung xác lá thông!
Son sắt còn lưu tình nghĩa nặng
Ninh sơn chưa phai nhạt duyên nồng!
Độc cầm tấu xướng đêm buông giấc
Vẫn lắng dư ba rộn phím đồng!
                           8
Tình ai si đắm đến nao lòng
Lưu dấu gót son dưới tán thông
Nét nhạc du dương khơi sắc lạ
Hồn thơ lai láng mở hương nồng!
Mơ về chốn cũ thời trông ngóng
Tìm lại mùa xưa thuở nguyện đồng
Dù biết thôi rồi,...duyên lỡ dở
Vẫn đằm giai điệu đắm tình sông!?
                        Hạ 29-6-2017
                    Nguyễn Huy Khôi


VỀ QUÊ PHỐ NÚI
"Bát bộ chiết tự"
                       1
Bồng bềnh mây trắng lượn ngàn thông
Phố núi vời cao thả giọt nồng
Thánh thoát hồ xanh màu ngọc nữ
Đềm êm suối bạc sắc tiên đồng
Nguồn xưa vẫn đó xuôi về biển
Bến cũ nay còn hẹn với sông
Trở lại miền quê thời vỡ đất
Niềm vui trỗi dậy tận sâu lòng
                       2
Phố núi vời cao thả giọt nồng
Ngàn phương gió dạo tiếng tơ đồng
Tưng bừng cuối bãi hòa âm suối
Rộn rã ven bờ dậy tiếng sông
Lãng khách hồn thơm tìm thỏa dạ
Phiêu nhân ý thắm trẩy vui lòng
Cung đàn muôn điệu  thiên thai tấu
Thắm mãi nhân tình đượm sắc thông
                       3
Thánh thoát hồ xanh màu ngọc nữ
Vi vu nhạc phối tiếng tiêu đồng
Thuyền xưa trở lại luôn chờ bến
Khách cũ đi về vẫn hẹn sông
Mới biết chân tình viên mãn dạ
Mà hay thiện ý thủy chung lòng
Bản làng tự thuở khơi nguồn nước
Sức sống dâng đời cội rễ thông
                      4
Đềm êm suối bạc sắc tiên đồng
Rộng mở chân trời sẵn lối sông
Bến tiễn niềm thương trào nguyện ý
Đường chia nỗi nhớ giục mơ lòng
Bâng khuâng bỏ lại màu trăng núi
Khắc khoải xa lìa điệu nhạc thông
Cắt rốn chôn nhau…đành lữ thứ
Thiêng liêng,tâm khảm chẳng phai nồng
                       5
Nguồn xưa vẫn đó xuôi về biển
Cách biệt âm thầm mãi hẹn sông
Rong ruổi ngày đi xao xuyến dạ
Bôn ba tháng lụn ngác ngơ lòng
Sầu nghe nhớ gọi bên triền thác
Mộng thấy mơ về dưới cội thông
Bạc trắng mùa yêu nhàu ngấn lệ
Trong tim giữ lửa nhóm mai nồng
                        6
Bến cũ nay còn hẹn với sông
Nguồn xa non nước chứa chan lòng
Năm canh mắt gởi thương về núi
Sáu khắc tim gìn mến đợi thông
Lặng cuối chân trời nhen lửa mọn
Thầm ven góc bể nhóm đêm nồng
Ngày vui đoàn tụ cao nguyên phố
Hợp xướng còng chiêng,rộn trống đồng
                        7
Trở lại miền quê thời vỡ đất
Trời xanh bát ngát rộng thênh lòng
Tầng cao nối nhịp nhà lên phố
Núi thẳm liên hoàn suối lượn thông
Ngói lợp thôn làng xuân đã thắm
Hoa chen rẫy lúa hạ thêm nồng
Sắc màu dân tộc hòa âm xướng
Nhạc điệu truyền sau tiếng đại đồng
                         8
Niềm vui trỗi dậy tận sâu lòng
Nhựa sống mạch nguồn giữ biếc thông
Gió hát trong cành hoa rực thắm
Người reo giữa phố nắng thơm nồng
Nền xây trí tuệ yên bàn thạch
Nóc dựng niềm tin vững trụ đồng
Bản phối tình ca ngày hội ngộ
Con thuyền lạc bến đã về sông…
                Lý Đức Quỳnh

QUA CƠN MÊ
"Bát bộ chiết tự"
                     1
Thẫn thờ dạo bước giữa rừng thông
Nhịp đập tim yêu vẫn thắm nồng
Yểu điệu lưng thon nhìn ấm áp
Thướt tha áo tím ngỡ tương đồng
Ơi thuyền mấy thủa xa rời mái ?
Hỡi bến bao lần giã biệt sông ?
Ấp ủ tình si hoài ảo vọng
Chăn đơn gối lẻ khát khao lòng !
                       2
Nhịp đập tim yêu vẫn thắm nồng
Kìa ai thấp thoáng ở ven đồng
Ngẩn ngơ tìm bậu bùi ngùi nẻo
Lơ đễnh nhìn mây bối rối sông
Hôm ấy người đi đau đớn dạ
Giờ đây kẻ đợi xót xa lòng
Làm sao quên được ngày xưa đó
Khe khẽ thì thầm dưới gốc thông
                         3
Yểu điệu lưng thon nhìn ấm áp
Thèm nghe cổ tích truyện tiên đồng
Ước ao một kiếp cùng chung bước
Tưởng tượng đôi mình chẳng cách sông
Giữa chốn êm đềm mơ dệt mộng
Trong tim rộn rịp ngỡ xiêu lòng
Nặng mang hình ảnh nhiều thương nhớ !
Vương vấn ra về giã biệt thông
                         4
Thướt tha áo tím ngỡ tương đồng
Lặng lẽ giương buồm bởi nhớ sông
Thăm thẳm trời xa rồi lánh mặt
Mênh mông xứ lạ đã thay lòng ?
Đêm tàn ray rứt bơ vơ phận
Trăng khuyết ưu hoài héo hắt thông
Mảnh lụa người trao còn mãi đượm
Khăn thêu nhành trúc thoảng hương nồng
                         5
Ơi thuyền mấy thủa xa rời mái !
Nầy bậu bao chừ quyến luyến sông ?
Cứ ngỡ ươm lời luôn kết nghĩa
Ngờ đâu ngỏ ý mãi ghi lòng
Làng xưa êm ả du dương sáo
Đồi vắng im lìm ủ rũ thông
Nẫu ruột mềm môi cùng sợi đắng
Nhấp rượu đầy vơi thấm giọt nồng
                        6
Hỡi bến bao lần giã biệt sông ?
Vùi chôn dĩ vãng có an lòng ?
Quê ta chốn ấy hoài san sẻ
Đất khách phương nầy mãi cảm thông ?
Cứ tưởng chung đường xe chỉ thắm
Hay mơ cùng bậu sánh duyên nồng
Nhà tranh trống trải buồn hiu hắt
Ngại lắm trao ai nhẫn mạ đồng
                         7
Ấp ủ tình si hoài ảo vọng
Đắng cay mộng vỡ khiến se lòng !
Lang thang biển lạnh rì rào sóng
Rong ruổi đồi xưa thổn thức thông
Núi hỏi trang thư lời vẫn mượt ?
Mây khen tiếng hát điệu luôn nồng
Trăng tàn gió nhẹ sầu cô lữ
Thầm trách tim ai lạnh tựa đồng !
                        8
Chăn đơn gối lẻ khát khao lòng !
Một buổi quay về đốt lá thông
Sưởi lại tâm hồn đêm giá buốt
Cời thêm ngọn lửa mắt cay nồng
Chùng dây phím cũ duyên nào thắm
Lỗi nhịp đàn xưa nốt chẳng đồng
Bỗng chợt chiều nay bừng tỉnh thức
Gom quà kỷ niệm gửi đầu sông.
                        Như Thu

GIẤC MƠ CỦA EM...
"Bát bộ chiết tự"
                      1
Hạ đến, bên đồi dưới cội thông
Anh ru em ngủ giấc say nồng
Gió chiều hôn nhẹ lên làn tóc
Hồn mộng trôi êm giữa cánh đồng
Diều biếc mỏng manh vờn trước ngõ
Lau hồng phơn phớt gợn ven sông
Thuyền hoa ai ghé chờ nơi đó
Tiếng pháo xôn xao rộn cả lòng !
                       2
Anh ru em ngủ giấc say nồng
Sóng vỗ đưa thuyền đến cuối sông
Âu yếm trời già se chỉ ái
Hân hoan nguyệt lão kết tơ lòng
Tiểu thơ đan áo bên lều mộng
Tráng sĩ treo gươm cạnh giá đồng
Thăm thẳm tầng cao lừng tiếng nhạc
Xạc xào nai chạy khắp rừng thông
                       3
Gió chiều hôn nhẹ lên làn tóc
Mây trắng trải dài phủ rặng thông
Nghe rộn niềm vui bừng ánh mắt      
Lặng vơi nỗi tủi ngát hoa lòng
Thương cha mấy độ đi chinh chiến
Nhớ mẹ bao chiều đợi bến sông
Theo chị vào chùa, em lễ Phật                
Còn nghe văng vẳng tiếng chuông đồng.
                        4
Hồn mộng trôi êm giữa cánh đồng
Bùi ngùi nhớ lại một dòng sông
Em về, tóc xõa thơm hương bưởi
Chiều đến,người sang ấm cõi lòng
Mười sáu... hiền ngoan thời áo trắng                
Hai mươi ...e ấp tuổi xuân nồng      
Tình đầu lặng lẽ qua như gió              
Vẫn giữ riêng mình nỗi cảm thông
                         5
Diều biếc mỏng manh vờn trước ngõ
Nắng chiều hiu hắt phủ đầu sông
Đường trăng thuở đó ...hồn êm ả
Dốc núi nơi đây...cỏ ngát nồng
Năm tháng chưa phai màu kỷ niệm
Tuyết sương vẫn thắm sắc rừng thông
Một làn khói trắng mênh mang nhớ
Mờ mịt quê hương tím cõi lòng !.
                         6
Lau hồng phơn phớt gợn ven sông
Gợi nhớ tranh xưa nét vẫn nồng
Những dấu chân trần trên bãi cát
Một vùng đất lạnh dưới đồi thông
Nha Trang phố nắng còn vương dạ
Đà Lạt chiều sương mãi nặng lòng
Em dắt anh về thăm chốn cũ
Biên Hòa rực rỡ bến giang Đồng
                        7
Thuyền hoa ai ghé chờ nơi đó
Nắng trải vàng tươi, lúa ngập đồng
Chú rể nồng nàn xây ước mộng
Cô dâu say đắm dệt tơ lòng
Một nhà hớn hở trao lời đẹp
Hai họ hân hoan chuốc rượu nồng
Đàn trẻ tung tăng quần áo mới
Tiếng cười vang dội cả ngàn thông
                        8
Pháo nổ xôn xao rộn cả lòng
Giật mình tỉnh giấc giữa rừng thông
Bàn tay em nắm còn âu yếm
Ánh mắt anh trao vẫn mặn nồng
Dìu bước khoan thai qua dốc núi
Dong thuyền lờ lững giữa triền sông
Bên nhau trọn kiếp duyên tơ tóc
Tạc dạ đinh ninh  một chữ đồng !

                    Thy Lệ Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét