GIẬN!
Giận gió đêm về nói biệt ly
Giận sương buốt lạnh tuổi xuân thì
Giận mây đưa đẩy lời hoa mỹ
Giận nắng ngậm ngùi sắc dại si
Giận bỏ rong chơi hồn mộng mị
Giận quên trang điểm dáng nhu mì
Giận luôn nhật úa buồn thu thủy
Giận nguyệt hôm rồi lặng lẽ đi
_____Lynn Phan
July 18/2017_____
Giận sương buốt lạnh tuổi xuân thì
Giận mây đưa đẩy lời hoa mỹ
Giận nắng ngậm ngùi sắc dại si
Giận bỏ rong chơi hồn mộng mị
Giận quên trang điểm dáng nhu mì
Giận luôn nhật úa buồn thu thủy
Giận nguyệt hôm rồi lặng lẽ đi
_____Lynn Phan
July 18/2017_____
HỌA:
NHỚ
Nhớ vườn kỉ niệm cảnh mê ly
Nhớ nụ tầm xuân lúc dậy thì
Nhớ đóa hoa cười chao mặt thủy
Nhớ tình mộng nở lụy cành si
Nhớ môi ấm áp đêm hoan hỉ
Nhớ giọng thanh tao dáng thục mì
Nhớ tiếng đôi tim trao vạn kỷ
Nhớ mùa lá rụng tiễn Thu đi…
Đức Hạnh
Nhớ vườn kỉ niệm cảnh mê ly
Nhớ nụ tầm xuân lúc dậy thì
Nhớ đóa hoa cười chao mặt thủy
Nhớ tình mộng nở lụy cành si
Nhớ môi ấm áp đêm hoan hỉ
Nhớ giọng thanh tao dáng thục mì
Nhớ tiếng đôi tim trao vạn kỷ
Nhớ mùa lá rụng tiễn Thu đi…
Đức Hạnh
GIẬN!
Giận gió đêm thu lẫn tránh mau
Giận trăng tháng hạ ẩn xa nhàu
Giận hôm rũ rượi thân còm cỏi
Giận bữa rã rời dạ úa màu
Giận kẻ săm soi tình quá trớn
Giận người đưa đẩy ý thâm sâu
Giận man mác lạ đu đưa mãi
Giận gái tinh khôi đã hứa hầu!
Thanh Ân
NHẪN
Nhẫn lúc nàng đang mãi biệt ly
Nhẫn khi trang trải nụ xuân thì
Nhẫn ngày hai đứa long đong hận
Nhẫn bữa đôi người mộng mị si
Nhẫn tháng năm qua dầu dãi sắn
Nhẫn thời gian ấy láng lênh mì
Nhẫn luôn tình ý nàng sâu lắng
Nhẫn trí khôn lanh lặng lẽ đi
Thanh Ân
GIẬN...
Giận chi người hỡi...nỡ chia ly
Giận lắm càng đau tủi mộng thì
Giận gió lao xao câu tuyệt mỹ
Giận mưa lạnh lẽo mối tình si
Giận mây lãng đãng cơn ma mị
Giận nguyệt mù mờ dáng thụy mì
Giận nắng ươm vàng sông ngọc thủy
Giận rồi nuối tiếc kẻ ra đi...!
Phong Tran
NHỚ!
Nhớ bạn làng face uống mấy ly
Nhớ em gái đẹp tuổi qua thì
Nhớ đôi mắt biếc cho lòng rối
Nhớ cặp môi mềm để dạ si
Nhớ tối hôm nao bờ ruộng lúa
Nhớ đêm buổi nọ chốn nương mì
Nhớ thương khuôn mặt xoan thuỳ mị
Nhớ lắm nàng ơi chớ bỏ đi
Nguyễn Hữu Lân
GIẬN
Giận gió xoay vờn khéo mắt my
Giận sương thấm ướt tóc xanh rì
Giận mây trôi lửng lờ che kỹ
Giận nắng chẳng còn bởi trốn đi
Giận bỏ buông rơi thời Ngọc thị
Giận quên trăng khuyết chiếu đêm thì
Giận luôn tiếng nói lới chung thủy
Giận nguyệt mau tàn vắng bóng chi
Phạm Quốc Cường
Giận gió xoay vờn khéo mắt my
Giận sương thấm ướt tóc xanh rì
Giận mây trôi lửng lờ che kỹ
Giận nắng chẳng còn bởi trốn đi
Giận bỏ buông rơi thời Ngọc thị
Giận quên trăng khuyết chiếu đêm thì
Giận luôn tiếng nói lới chung thủy
Giận nguyệt mau tàn vắng bóng chi
Phạm Quốc Cường
THƯƠNG
Thương về một thuở buổi chia ly
Thương quá người em tuổi dậy thì
Thương lắm những tâm hồn giản dị
Thương nhiều cái dáng vóc mê si
Thương ai không thích lời hoa mỹ
Thương kẻ chẳng màng tiếng thị phi
Thương suốt đêm trường nằm mộng mị
Thương dài ngày vắng một lần đi...!
Nguyễn Văn Mười
BUỒN
(bát láy)
Buồn lòng nức nở tiếng chia li
Buồn bã vì đâu tuổi dậy thì
Buồn xót xa hồn ai vị kỉ
Buồn đau đớn dạ kẻ ngu si
Buồn thêm áy náy nhiều yêu mị
Buồn nhớ ăn năn đậm nét mì
Buồn vắng rời xa mờ mịt hỉ
Buồn càng quạnh quẽ thuở người đi
My Chau Nguyen
SẦU...
Sầu ngày tiễn biệt khóc từ ly
Sầu khổ từng đêm tiếc lỡ thì
Sầu kẻ quên lời yêu tuyệt mỹ
Sầu người lỗi hẹn ái tình si
Sầu thao thức dõi mong hình mị
Sầu thẩn thờ mơ mộng dáng mì
Sầu tủi duyên đầu không trọn ý
Sầu đời Xuân sắc vội tàn đi...
Cư Nguyển
LỠ LẦM ĐAU.
Nghe sầu quạnh vắng buổi từ ly.
Nghe lỡ lầm đau tuổi dậy thì.
Nghe tiếng giao tình... chân thiện mỹ.
Nghe lời cảm thệ...ái nồng si.
Nghe niềm trắc trở vần nhu mị.
Nghe khúc bồng bênh nhịp ủy mì.
Nghe đã lần qua bờ nhược thủy.
Nghe lòng buốt lặng... tiễn người đi..
Quan Anh
GIẬN
Giận quá làm sao biết được gì
Giận hờn cứ hát khúc tình si
Giận người bỗng giận tình xưa ấy
Giận cảnh chợt ghen mộng biệt ly
Giận kẻ hào hoa quên dáng đẹp
Giận nàng tri kỷ lãng xuân thì
Giận sóng tung tẩy rời biển mặn
Giần biển hờn ghen lánh sóng đi …
Trần Huỳnh
THƯƠNG
Thương người cam chịu cảnh chia ly
Thương kẻ đơn côi để quá thì
Thương cảnh cơ hàn nên cảnh ngộ
Thương tình đạm bạc để tình si
Thương đời lưu lạc đời hoa đắng
Thương kiếp kinh luân kiếp củ mì
Thương quá là thương cho số phận
Thương mùa đơm trái phải ra đi.
Dong Linh Nguyen
HỜN
Hờn ghen hai đứa phải chia ly
Hờn trách cho nên bỏ tức thì
Hờn giận bao điều cho tuyệt mĩ
Hờn buồn lắm chuyện cứ ngu si
Hờn mây chắn gió luôn kinh dị
Hờn bão mưa nhiều ngập lối đi
Hờn những ruộng vườn luôn úng thủy
Hờn bao số phận bỏ ra đi
Nguyễn Tuấn
THƯƠNG
Thương rồi một khúc buổi chia ly
Thương lắm làn môi tuổi dậy thì
Thương gió đu đưa miền mộng mị
Thương mây lảo đảo chốn tình si
Thương vừa bẽn lẽn thêm vòng mỹ
Thương quá thờ ơ bớt dáng mì
Thương giận mà chi đời khổ lụy
Thương hờn khoác áo lại ra đi...
Hoàng Long
GIẬN...!?
Giận gì cứ nói cảnh chia ly,
Giận bởi từ đâu để quá thì!?
Giận cớ làm sao đòi ý mỹ,
Giận vì lẽ lạ hỏi lời si!?
Giận ai bản tính luôn thùy mị,
Giận kẻ lòng tâm mãi diệu kỳ!?
Giận miết nên đời đâm úng thủy,
Giận rồi tủi hận ngóng người đi!!!
Dư Âm
THƯƠNG
Thương đời mãi chịu cảnh từ ly
Thương cánh bèo trôi để lỡ thì
Thương mảnh hoa tàn đau nghĩa lụy
Thương dòng mắt thấm khổ tình si
Thương còn đắm đuối trong hoang mị
Thương đã say sưa chốn mộng mì
Thương lắm hôm bên bờ Lệ Thủy
Thương ròng bữa ấy tiễn người đi...
Thanh Nguyên
HỜN...!
Hờn yêu phải cách thật mê ly
Hờn thoáng nằm nghe đất dậy thì
Hờn kẻ chung tình tan phước báu
Hờn người quân tử cháy rừng si
Hờn đau đắng nghét không mùi vị
Hờn tẩy thơm tho chẳng khổ vì
Hờn giận sao cho đời lạc hỷ
Hờn dan díu mãi chúng mình đi.
Nguyên Phương
GIẬN!
Giận người bỗng nói tiếng từ ly
Giận nắng mon men tuổi dậy thì
Giận gió mê rừng quên ái vị
Giận thuyền bỏ bến gạt tình si
Giận người giả bộ nhìn mũ mĩ
Giận kẻ gian tham gọi má mì
Giận mối tơ hồng se thiếu chỉ
Giận đời gian dối để rồi đi
Hoang Vu
HỜN
HỜN ghen bực tức nói chia ly
HỜN giỗi vu vơ chỉ tuổi thì
HỜN kẻ khoa trương lời thiếu nghĩ
HỜN người nói khoác lại cuồng si
HỜN căm tủi phận không chiều ý
HỜN giận sầu thân hết miễu mỳ
HỜN nguyệt âm thầm dâng úng thủy
HỜN trăng lặng lẽ bỏ mà đi
Thanh Trân
NHỚ
Nhớ người viễn xứ cạn vài ly
Nhớ cõi nồng say buổi dậy thì
Nhớ dáng hoa tình trong nẻo mị
Nhớ hình nụ thắm giữa miền si
Nhớ hương tỏa đượm đem lòng quý
Nhớ sắc hồng tươi gởi dạ ghì
Nhớ vạn năm còn lưu bến thuỷ
Nhớ nàng cứ hẹn chẳng thèm đi !
Hai Dang
GIẬN
Giận lòng ai oán buổi chia ly
Giận khúc tương tư tuổi lỡ thi
Giận bến tiêu điều không đến đậu
Giận thuyền găng mắc mối tình si
Giận hồn nghiêng ngả nơi hoài vọng
Giận thói phù du chốn mộng mì
Giận bởi hoa xuân hồng có độ
Giận đời sao ngỡ bỏ mà đi
Dinh Quang Duong
GIẬN
Giận đời chót vẽ cảnh sầu ly
Giận nắng chiều hong tuổi mãn thì
Giận ả âm thầm thêu dáng mỹ
Giận chàng hối hả tiễn màn si
Giận chi thảo nữ tâm thuỳ mị
Giận mãi tài nhân trí ảo kỳ
Giận những con người luôn ích kỷ
Giận hoài đến nỗi chẳng buồn đi…
ManhTien Nguyen
THƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét