Thy Lệ Trang, Phương Hà, Phan Tự Trí , Nguyễn Gia Khanh, Người Nay, Như Thu, Trịnh Cơ, Thanh Hòa, Thục Nguyên
họa thơ
Kha Tiệm Ly
Kha Tiệm Ly |
Giọt
sầu sao cứ lạnh lùng rơi.
Thoắt
cổ lai hy đã đến rồi!
Bút mực
nhục nhằn đau đớn ngó,
Tóc râu phờ phạc
thẹn thùng soi.
Chẳng
còn vá víu màu danh lợi,
Mà chửa
phôi pha trận gió đời.
Bùi, ngọt vừa
nâng bình đã cạn,
Đắng,
cay uống mãi chẳng hề vơi!
Kha Tiệm Ly
ĐÔI LỜI...
Rượu
đế ba miền chửa cạn vơi
Lo chi ngày tháng sắp xa đời
Tử
Nha tám chục... danh còn đó
Vương
Bột ba mươi... kiếp
hết rồi!
Bút ngọc chưa tàn tâm đạo mở
Đường trần vẫn rạng ánh trăng soi
Tử
sinh, số phận ông trời định
Tuổi hạc... thôi thì... nhặt tóc rơi!
Thy Lệ Trang
SAY RỒI...
Nhìn từng sợi
bạc cứ dần rơi
Biết
quỹ thời gian sắp hết rồi
Ga cuối
đường trần đà thấp thoáng
Vở
hài cuộc thế chán săm soi
Niềm
vui khôn giữ hoài muôn kiếp
Nỗi
khổ thường ôm đến cuối đời
Rượu
dẫu ngọt ngào hay đắng chát
Say rồi
chẳng kể chén đầy vơi
Phương
Hà
BẢY
MƯƠI MÙA LÁ
Họa
mừng sinh nhật tuổi 70 Khatiemly Haohan
Chúc huynh vui, yêu đời và gụ (rượu)
Bảy
chục - lá vàng lả tả rơi.
Ngờ
đâu người ấy biệt xa rồi!
Cơn
sầu bởi rứa chưa
ngừng xối,
Ánh độc
đâu dè đã vội soi.
Thêm được nhân từ
thôi mẫn thế,
Bớt
đi sân hận để yêu đời.
Hỡi
trang hảo hán mặc dâu bể,
Rượu
đắng muôn trùng cũng phải vơi!
Phan Tự Trí
Mồng 5 tết Đinh Dậu, 01/02/2017
Mồng 5 tết Đinh Dậu, 01/02/2017
Lâu lắm
nay mới được gặp lại
Kha Tiên Sinh, xin chia sẻ
cùng huynh baì họa:
NHẮN
KHA TIÊN SINH
Chớ
vội buông cờ để mặc
rơi
Minh quân Đất Đứng
ở đâu rồi?
Dù chưa
rượu ấy cùng huynh chuốc
Cũng đáng gương này với
đệ soi
Đã chẳng
hơn thua màu lá số
Thì thây đắng ngọt
vị men đời
Hả
hê cho thỏa trang nam tử
Trút gánh tang bồng, bụi áo vơi.
Nguyễn
Gia Khanh
Người
Nay
MỪNG SINH NHẬT ANH
Phiền não làm gì khiến lệ rơi
Bao năm mỏi mệt đã qua rồi
Văn chương dũng cảm thường hay viết
Tánh nết hiền lành chẳng biếng soi
Bạn hữu yêu tài vui khắp chốn
Hồng nhan ước nợ khó muôn đời!
Nâng ly cùng hát mừng sinh nhật
Nến thổi, rượu nồng... hãy gắng vơi!
Như Thu
NGẪM SỰ ĐỜI
Phải chi nhìn thấy ánh sao rơi
Mơ ước điều may vận tới rồi
Tuổi tác cao niên không muốn nhớ
Hình hài bệ rạc chẳng thèm soi
Hương Xuân vô vị tràn trên đất
Nắng Hạ lung linh chiếu xuống đời
Ngày đến cô đơn trong tẻ lạnh
Đêm về ray rứt chuyện đầy vơi !
Trịnh Cơ (Paris)
03 tháng Hai/2017
ĐỘC ẨM ĐÊM ĐÔNG
LẠC QUAN
Trái
đã chín mùi, phải rụng rơi
Huống
hồ bảy chục khá cao rồi
Nếu
như thân phận chưa tươi sáng
Hy
vọng lão Trời sẽ rọi soi
Xin
chớ bi quan, lo quẩn trí
Mà
quên tô điểm đẹp cho đời
Vượt
qua sầu muộn mà vui sống
Dù
quỷ thời gian có cạn, vơi
Thục
Nguyên
CÁM CẢNH
Cố nuốt cho sầu giọt cạn rơi
Và quên khổ lụy đã qua rồi
Trần thân lọm khọm quàng vai gánh
Tục trí bơ phờ mở mắt soi
Chán những túi cơm vui cửa miệng
Nhàm bao giá áo sướng tay đời
Nhân tình thế thái trò điêu loạn
Nén chịu đau lòng mãi chẳng vơi !
Nén chịu đau lòng mãi chẳng vơi !
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét