Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

LỠ CHUYẾN –Tường Vân cùng thi hữu





LỠ CHUYẾN
Chẳng biết người ta có hiểu rằng
Tôi về bến lỡ chuyến đò ngang
Yêu thương cũng chỉ neo đầu sóng
Luyến tiếc đành cam bỏ giữa đàng
Đã hết từng ngày qua lối hẹn
Đâu còn cái thuở đón mình sang
Chiều nay bỗng nhớ mùa thu cũ
Chợt thấy bâng khuâng nhặt lá vàng !
 22.02.17

HỌA:

1.
Hình bóng còn đây ngời đóa mộng
Thơ tình giữ đấy đẹp hoa vàng...

CHUNG ĐƯỜNG

(Thtk)
Hình xưa, lối cũ vẫn hay rằng:
Bóng ngã về chiều, chẳng tắc ngang
Còn nhớ vườn thơ khơi suối nhạc
Đây thương trăng nước tẻ hai đàng..
Ngời trang kỷ niệm Nàng xuân đến
Đóa thắm ước mơ quý hữu sang
Mộng nở cung lòng dâng biển nhớ
Thơ Tình Giữ Đấy Đẹp Hoa Vàng...
Đức Hạnh
23.02.2017

2.
LẠC BƯỚC ...
Rồi mây cũng chợt hiểu ra rằng
Ngọn gió hôm nào chỉ lướt ngang
Hãy để khuôn tình êm giữa lối
Đừng cho nét mộng rũ bên đàng
Vườn xuân cánh nhạn không về đến
Bến hạ con đò chẳng ghé sang
Lạc bước chân buồn trên phố cũ
Mình ta ngẩn đếm sợi tơ vàng.

3.
VÌ ĐÂU
Rằng ai có biết hiểu cho rằng
Bởi trễ nên đò phải cắt ngang
Chữ hẹn em đành quăng giữa lối
Câu thề bạn nở trút ven đàng
Thuyền neo đợi mãi rồi không ghé
Mái gác chờ hoài cũng chẳng sang
lỡ chuyến bao mùa trên bến cũ
Nhìn mây hỏi nguyệt trách thu vàng..!!
22.02.2017

4.
CHỜ MONG 
Đời ai viễn xứ hãy tin rằng
Một kẻ đang chờ giữa bến ngang
Vẫn trọn câu thề khi rẽ lối
Nào quên kỷ niệm lúc chung đàng
Mười hai ngõ mộng vui người đến
Chỉ mỗi con đò giận khách sang
Chẳng biết bao giờ quay trở lại
Buồn dâng lệ thắm trải thu vàng

5.
NIỀM MONG
Dù cho cách trở vẫn mong rằng
Có buổi vơi triều lận váy sang
Chẳng ngại ròng lên chìm giữa sóng
Nào e bão dậy chết bên đàng
Vì yêu luống thẹn mùa sương tuyết
Bởi mến đâu buồn cảnh trái ngang
Bến cũ đò xưa giờ đã lạnh
Thì thôi ghép lại nửa tim vàng


6.
TÌNH THƠ
Dù cho xướng họa cũng nên rằng
Chữ thắm ân nồng trải dọc ngang
Lã lướt đường thi tràn mặt vở
Vòng vo ngõ phố dạo quanh đàng
Hôm này kết nghĩa khai bờ cận
Bữa nọ xây tình mở lối sang
Sẽ có trầu cau màu đỏ đậm
Và đôi nhẫn cưới chạm tim vàng ./.
Hà Thiên
LCT 23.02.2017

7.
LỠ CHUYẾN
Nhiều đêm tự nhủ vấn an rằng
Lỡ chuyến con đò gặp cảnh ngang
Lịm bởi nhiều mây sà giữa lối
Tàn do lắm cỏ rã ven đàng
Đâu còn những buổi chờ trăng mọc
Hết cả bao mùa đợi liễu sang
Để nắng chiều nay buồn rũ rượi
Nhàu buông thả xuống sợi tơ vàng
 23.02.2017

 8.
THẤP THỎM...!
Đằng mô cũng phải biết cho rằng,
Khổ quá nên đành đoạn rẽ ngang!
Chẳng đợi con thuyền qua giữa sóng,
Nào mong xế nổ đậu bên đàng!
Đâu còn khấp khởi mơ ngày hẹn,
Cũng hết âu sầu mộng buổi sang!
Thấp thỏm lồng tim về chuyện cũ,
Buồn sao hẫng hụt mấy thu vàng!!!
 Dư Âm 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét