Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

MÊNH MANG... - Thy Lệ Trang cùng thi hữu




THƠ XƯỚNG HỌA: 
THY LỆ TRANG- CAO BỒI GIÀ- PHAN TỰ TRÍ- NHƯ THU- NGUYỄN GIA KHANH- NHƯ THU- SÔNG THU- THỤC NGUYÊN- THANH HÒA- TRẦN NHƯ TÙNG- LIÊU ĐÌNH TỰ- HẢI RỪNG- MINH THÚY- BẢO TRÂM- UYÊN DU-TRỊNH CƠ- NS - LÊ VIÊN NGỌC - HOÀNH CHÂU 


MÊNH MANG... 

Em mãi đi tìm trong bóng đêm
Dáng ai thấp thoáng lướt qua thềm
Mùa thu dường đã xa xôi lắm
Hương bưởi như còn vương vấn thêm
Trăng ngủ... đêm nao... bờ cát lạnh
Hồn say... buổi đó... nụ hôn mềm
Mười lăm hay tuổi vừa đôi tám?
Chỉ nhớ... âm thầm tiếng sóng êm !!!
                              Thy Lệ Trang

BÀI HỌA:

THỔN THỨC 

Ngoài kia thấm lạnh đẫm sương đêm
Ánh nguyệt cô đơn rọi trước thềm
Buồn tẻ  vầng mây   so bóng sẫm
Cảm thương cành liễu rũ thân mềm
Người đà vương lụy, chao chênh lắm
Cảnh lại gieo sầu, nhức nhối thêm
Những tưởng tìm quên nơi tĩnh mịch
Mà hồn nhay quặn , chẳng sao… êm !
                              CAO BỒI GIÀ
                                  20-01-2017
MÃI CÒN TIẾNG SÉT...
 
Trăng vờn bóng chiếc biết bao đêm
Nào thấy dấu rêu ướt lạnh thềm
Nóng hổi làn môi càng nhớ nữa
Bồi hồi hương tóc lại buồn thêm
Nắng pha bến cũ dù khô nẻ
Sương thấm tình xưa cứ ngọt mềm
Phải buổi ban đầu như tiếng sét?
Suốt đời chẳng tạnh thể nào êm !!!
          Phan Tự Trí – 20-2-2017 
TÌNH SI
 
Thẫn thờ lê bước giữa màn đêm
Có hiểu tình ai đợi trước thềm ?
Ngăn cách đôi đường đau đớn mãi
Giã từ dăm phút xót xa thêm !
Nhớ người thắt bím cài nơ đỏ
Yêu dáng choàng khăn khoác lụa mềm
Những tưởng bao năm lòng nguội lạnh
Một chiều bất chợt vẳng lời êm. 
                                 Như Thu
CÔ LIÊU
 
Bên song đếm lá rụng vườn đêm
Ngỡ bước chân ai khẽ động  thềm
Ngắm bóng trăng tàn ngao ngán mãi
Trông đường phố vắng não nùng thêm
Người đi một bước lòng bao nặng
Kẻ đợi năm canh rượu bấy mềm
Gió cợt lao xao bờ liễu rối
Mơ màng tóc ấy xõa vai êm…
            Nguyễn Gia Khanh
DẠ QUỲNH
 
Dạ quỳnh tinh khiết nhả vào đêm
Lả lướt khều trăng bước xuống thềm
Cũng bởi thanh cao đằm thắm quá
Nên chi nhuần nhị dịu dàng thêm
Thuyền quyên vẫn ước bàn tay ấm
Quân tử thường mơ ánh mắt mềm
Đài các đâu còn khi nắng dội
Mong làn gió rụng nhẹ nhàng êm
                                   Như Thị
KHẮC KHOẢI
 
Ngậm ngùi chiếc bóng suốt bao đêm
Thương cảm, vầng trăng ngả xuống thềm
Giá bút, tập thơ...làm nhớ mãi
Cây đàn, bức ảnh ...gợi sầu thêm
Trà khan giọng nói, môi tê tái
Lệ đẫm bờ mi, mắt sũng mềm
Biết có bao giờ còn gặp lại
Mà mong giấc ngủ được tròn êm ?!
                                 Sông Thu
* 
THAO THỨC
 
Giật mình thức giấc một giờ đêm
Nhìn ánh trăng soi rực trước thềm
Chợt nhớ quê hương tan tác quá !
Mà thương thân phận não nề thêm
Nơi này tuyết phủ bờ vai lạnh
Bên ấy sương pha mái tóc mềm
Nỗi đó, tình đây, ai có biết ?
Tiếng đồng hồ gõ nhịp nhàng êm
                          Thục Nguyên
XA VẮNG
 
Âm thầm lặng ngắm khoảng trời đêm
Rung nhẹ không gian lá rụng thềm
Mường tượng chân ai nương cỏ ướt
Mộng mơ tay ấm khoác vai mềm
Mỗi lần sao lặn hồn say lắm
Từng độ trăng tàn dạ nhớ thêm
Lạnh lẽo bao ngày tin nhạn vắng
Dạt dào âm hưởng tiếng đàn êm.
                           Thanh Hòa
NỢ MÊNH MÔNG
 
Xấu hổ , đêm nay mới gọi đêm
Như dưa ruột xót dạ ư mềm
Bóng thân không thấy còn trong sảnh
Xe máy đà đi bỏ trống thềm  .
Nếu chỉ rượu chè buồn lối lại
Dính vào bài bạc khổ đời thêm.
Có ai thêm bận vì ai mãi
Giường rộng chiếu dài vốn dĩ êm. 
                        Trần Như Tùng
NỖI NIỀM ĐAU
 
Nỗi niềm trăn trở mãi từng đêm
Bóng tối sầu rơi rớt giọt thềm
Cánh mộng tả tơi càng thảm thấu
Hương tình mờ nhạt khiến buồn thêm
Trách cho con tạo lòng tê tái
Nỡ để tơ duyên dạ héo mềm
Tiềm thức tràn về trong khắc khoải
Cõi lòng đau đáu chẳng hề êm.
                    Liêu Đình Tự
*
MỘNG BUỒN
 
Vẫn mãi là em mộng giữa đêm
Bao năm bóng sắc ngỡ bên thềm
Người đi  phận số thôi đành mất
Kẻ  ở̉  tình  duyên  cứ  rối  thêm
Chốn cũ lòng sầu vương bước nặng
Trời tây nỗi nhớ vướng chân mềm
Còn đây thạch thảo cành trơ lá
Tháng mấy thu tàn đông trở êm.
                               Hải Rừng
                               20/2/2017
* 
NIỀM RIÊNG
 
Thức giấc u hoài giữa nửa đêm 
Đầu Xuân gió thổi lạnh bên thềm 
Chia tay dạo đó lòng đau lắm
Gặp mặt bao lần dạ khổ thêm
Vạn kiếp chờ nhau mờ ánh mắt
Trăm năm đợi mãi héo môi mềm 
Tình như vạn lý sầu ngăn cách
Ước muốn đi vào giấc mộng êm 
                          Minh Thúy
ƯỚC MUỐN
 
Ước muốn đi vào giấc mộng êm
Gặp em rung nhẹ bờ vai mềm
Long lanh mắt thắm đâu còn nữa
Ươn ướt môi cong chẳng đợi thêm
Nhớ mãi em ngồi đan cạnh cửa
Quên sao anh đứng ngắm bên thềm
Giật mình những tưởng đâu là thực
Thức giấc u hoài giữa nửa đêm
                          Bảo Trâm
*
MÊNH MANG

Khi trời trở tiết lạnh về đêm
Ngọn gió lang thang đổ trước thềm
Giá rớt tường ngăn chăn đủ ấm
Em thèm giọng nói gối vừa êm
Như chừng nguyệt vẫn say hồn quạnh
Để lại tình đang dỗi má mềm
Mười tám xuân thì nuôi khát vọng
Hôn hoàng tín niệm sẽ đầy thêm .
                     Uyên Du - 170221
MƠ MÀNG

Chiều chưa xuống hẳn đã màn đêm
Đôi cánh chim non lạc trước thềm
Gió nhẹ đầu thu sầu bến vắng
Tình buồn cuối hạ nhớ hương thêm
Ra đi mài miệt mòn chân yếu
Dấn bước phiêu lưu rã gót mềm
Hạnh phúc đơn sơ nào có thấy
Tìm người trong một giấc mơ êm !
                         Trịnh Cơ- Paris
*

TRĂNG LẠNH

Trăng chiếu qua mành sáng bóng đêm
Hàng cây lặng lẽ, dáng nghiêng mềm
Nhẹ nhàng anh đến lòng vui lắm
Thắm thiết môi kề má đỏ thêm
Rượu cạn, nguyệt tàn say lúy túy
Tình nồng canh vắng hát êm êm
Vô tình con gió đâu lùa đến
Vài lá vàng khô rụng trước thềm!

                                       NS

*

CHUYỆN TRONG ĐÊM 

Sự tình như nhắc chuyện trong đêm
Vẳng tiếng ai ngâm vọng trước thềm
Ngước mắt nhập nhòe điều ước lại
Mà lòng rười rượi mối sầu thêm
Lặng nhìn chợt thấy hàng cây thẳng
Nhẹ bước men theo thảm cỏ mềm
Ra đó thì thầm mồm lẩm bẩm
Trời vừa hừng sáng gió êm êm...
                         Lê Viên Ngọc
 *


DÒNG ĐỜI...

Chớp nhoằng hoang hoải xé màn đêm
Thoáng bóng hình ai đợi dưới thềm?
Người vội xa rồi thương nhớ quá
Hương còn lưu giữ xót xa thêm
Gió lùa tóc rối choàng vai ấm
Mưa xối mình run lót ổ mềm…
Mới đó sông đời xoay cuộn thác
Thuyền tình cô lẻ chẳng còn êm!
        Phan Tự Trí – 23-2-2017


*
NỒNG NÀN MẸ RU ÊM 

Bao giờ tìm lại tiếng ngân đêm ?
Dáng mẹ khoan thai lướt nhẹ thềm
Cảnh cũ thanh bần... êm ả lắm
Tình xưa cao quý... quặn  lòng thêm
Mãi mong vùi nép làn môi ấm
Luôn ước hôn lòng tay dịu mềm 

Dù tóc pha sương nay đã bạc
Vẫn nồng nàn khát mẹ ru êm  !
                          Hoành Châu  
                          (Vĩnh Long)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét