XIN TÌNH THU LÃNG
QUÊN
(Thể Thuận nghịch độc)
Xướng:
Thy Lệ
Trang
Họa:
Cao Bồi
Già, Nguyễn Gia Khanh, Lý Đức Quỳnh,
Đoàn Đình Sáng,
Liêu Đình Tự
Thuận
Đêm trắng đêm
thầm ta nhớ em
Vấn vương màu
lá rụng bên thềm
Êm đưa sóng dạt
bờ xa vắng
Lắng vọng tâm
về chốn tịnh yên
Rèm lạnh giấc
phai nồng tủi phận
Bóng tàn châu đẫm
xót xa duyên
Nghiêng chao nguyệt
gọi mùa thu đến
Miên viễn khúc
sầu gửi lãng quên!
Nghịch
Quên lãng gửi
sầu khúc viễn miên
Đến thu mùa gọi
nguyệt chao nghiêng
Duyên xa xót đẫm
châu tàn bóng
Phận tủi nồng
phai giấc lạnh rèm
Yên tịnh chốn
về tâm vọng lắng
Vắng xa bờ dạt
sóng đưa êm
Thềm bên rụng
lá màu vương vấn
Em nhớ ta thầm
đêm trắng đêm !
Thy Lệ Trang
BÀI HỌA:
DỖ ĐÊM
Thuận
Đêm chong nẫu
dạ tưởng hoài em
Lạnh giá cô
trăng ánh soãi thềm
Êm vọng tiếng
đàn nghe nhức buốt
Ảo mơ hình bóng
mộng bình yên
Rèm lay
gió động ai buồn phận
Lệ nhỏ hồn đau
kẻ lỡ duyên
Nghiêng ngả
mãi đời kia nổi sóng
Miên man
giấc gượng dỗ tìm quên
Nghịch
Quên tìm
dỗ gượng giấc man miên
Sóng nổi kia đời
mãi ngả nghiêng
Duyên lỡ kẻ đau
hồn nhỏ lệ
Phận buồn ai
động gió lay rèm
Yên bình mộng
bóng hình mơ ảo
Buốt nhức nghe
đàn tiếng vọng êm
Thềm soãi ánh
trăng cô giá lạnh
Em hoài tưởng dạ
nẫu chong đêm
CAO BỒI GIÀ
03-09-2016
NGUYỆT VÀ EM
(Thuận-Nghịch
độc)
Thuận
Đêm thu ngát tỏa
nguyệt và em
Gió lả lơi đưa
tóc xõa thềm
Êm mãi tiếng
lòng hương mát dịu
Đắm thêm hồn
nhạc khúc bình yên
Rèm buông lại
đợi sầu năm tháng
Mộng dệt cùng
trao thắm phận duyên
Nghiêng ngả sóng
tình ru huyễn ái
Miên ưu gánh nặng
đã sao quên.
Nghịch
Quên sao đã nặng
gánh ưu miên
Ái huyễn ru tình
sóng ngả nghiêng
Duyên phận thắm
trao cùng dệt mộng
Tháng năm sầu
đợi lại buông rèm
Yên bình khúc
nhạc hồn thêm đắm
Dịu mát hương
lòng tiếng mãi êm
Thềm xõa tóc đưa
lơi lả gió
Em và nguyệt tỏa
ngát thu đêm.
Nguyễn Gia Khanh
TÌNH NHỚ
(Thuận nghịch
độc)
Thuận
Đêm tàn lịm nhớ
mãi hoài em
Lá xạc xào khua
gió lộng thềm
Êm hết ru tình
nôi đượm thắm
Úa chờ rơi mộng
giấc bình yên
Rèm khuya cợt
bóng ơ thờ nguyệt
Ảnh ảo trêu
lòng khắc khoải duyên
Nghiêng ngả sóng
cuồng yêu đắm đuối
Miên sầu ruổi
khách lãng tìm quên
Nghịch
Quên tìm lãng
khách ruổi sầu miên
Đuối đắm yêu
cuồng sóng ngả nghiêng
Duyên khoải khắc
lòng trêu ảo ảnh
Nguyệt thờ ơ
bóng cợt khuya rèm
Yên bình giấc
mộng rơi chờ úa
Thắm đượm nôi
tình ru hết êm
Thềm lộng gió
khua xào xạc lá
Em hoài mãi nhớ
lịm tàn đêm !
Lý Đức Quỳnh
TÌNH LỠ
Thuận
Đêm buồn nhắc
chuyện nhớ thương em
Tóc xõa vai thon
dáng hiện thềm
Êm dịu những
ngày qua sóng gió
Ấm nồng bao buổi
đón bình yên
Rèm nhung cách
biệt xa tình nghĩa
Bóng lẻ chia lìa
xót phận duyên
Nghiêng ngả
trí buồn vương tiếc nuối
Miên sầu cuộn
nhói dạ sao quên.
Nghịch
Quên sao dạ nhói
cuộn sầu miên
Nuối tiếc vương
buồn trí ngả nghiêng
Duyên phận xót
lìa chia lẻ bóng
Nghĩa tình xa biệt
cách nhung rèm
Yên bình đón
buổi bao nồng ấm
Gió sóng qua ngày
những dịu êm
Thềm hiện dáng
thon vai xõa tóc
Em thương nhớ
chuyện nhắc buồn đêm .
020916.
Đoàn Đình
Sáng
BUỒN DANG DỞ
Canh trường chạnh
nhớ mãi về em
Trở giấc sầu
yêu rớt giọt thềm
Cành tím tái tê
tình lắng đọng
Mộng vàng thầm
lặng dạ nào yên
Xanh xuân trắc
trở mong manh phận
Xế bóng âu buồn
hắt héo duyên
Mành liễu quạnh
cô chiều lẻ bạn
Đành sao nghĩa
cạn hững hờ quên.
Nghịch
Quên hờ hững
cạn nghĩa sao đành
Bạn lẻ chiều
cô quạnh liễu mành
Duyên héo hắt
buồn âu bóng xế
Phận manh mong trở
trắc xuân xanh
Yên nào dạ lặng
thầm vàng mộng
Đọng lắng tình
tê tái tím cành
Thềm rớt giọt
yêu sầu giấc trở
Em về mãi nhớ
chạnh trường canh.
Liêu Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét