XƯỚNG:
BẾN CŨ
Bến cũ người xưa có đợi trông
Ta đi ngày ấy chẳng phai lòng
Ôm lời ước hẹn trông trời hạ
Nén nỗi mong chờ đợi gió đông
Khéo dối con tim nhìn một hướng
Vụng che giọt lệ ứa đôi dòng
Chắc là số phận thầm đưa đẩy
Ai biết ai còn trong mắt trong .
Kim Liên Thái
Ta đi ngày ấy chẳng phai lòng
Ôm lời ước hẹn trông trời hạ
Nén nỗi mong chờ đợi gió đông
Khéo dối con tim nhìn một hướng
Vụng che giọt lệ ứa đôi dòng
Chắc là số phận thầm đưa đẩy
Ai biết ai còn trong mắt trong .
Kim Liên Thái
HỌA:
CHỐN XƯA
Người đi chốn cũ vẫn chờ trông
Khắc khoải từng đêm đã bạc lòng
Cháy cảnh bơ vơ cùng nắng hạ
Nghẹn tình dang dỡ với trời đông
Chim bay lẻ bóng đành xoay hướng
Lệ nhớ bao năm chảy cạn dòng
Định mệnh an bài chung sức đẩy
Mắt huyền mắt biếc chẳng còn trong.
N.H.N
Khắc khoải từng đêm đã bạc lòng
Cháy cảnh bơ vơ cùng nắng hạ
Nghẹn tình dang dỡ với trời đông
Chim bay lẻ bóng đành xoay hướng
Lệ nhớ bao năm chảy cạn dòng
Định mệnh an bài chung sức đẩy
Mắt huyền mắt biếc chẳng còn trong.
N.H.N
HÃY NGHE MẠ
Hãy nghe lời mạ kẻo người trông
Khuyên bạn nhưng sao lại quặn lòng
Bao buổi theo về phơi nắng hạ
Nhiều hôm đứng đợi đẫm mưa đông
Lời yêu vừa viết chưa tròn chữ
Câu nguyện định thề chửng giữa dòng
Thôi vậy về đi cho trọn hiếu
Sông đời xuôi chảy vẫn xanh trong
Hoành Trần
Khuyên bạn nhưng sao lại quặn lòng
Bao buổi theo về phơi nắng hạ
Nhiều hôm đứng đợi đẫm mưa đông
Lời yêu vừa viết chưa tròn chữ
Câu nguyện định thề chửng giữa dòng
Thôi vậy về đi cho trọn hiếu
Sông đời xuôi chảy vẫn xanh trong
Hoành Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét