Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

HỮNG HỜ THU - Nguyễn Gia Khanh cùng thi hữu





HỮNG HỜ THU / Họa: Thy Lệ Trang, Phan Tự Trí, Lý Đức Quỳnh,  Cao Bồi Già, Sông Thu, Lê Viên Ngọc, Đoàn Đình Sáng


HỮNG HỜ THU
(Song thanh điệp vận)

Thu dù lắm thắm lại nhiều yêu
Chẳng gắng lòng mong, động mộng chiều
Tháng lảng, ngày say hồn chới với
Đêm mềm, tối dỗi bóng liêu xiêu
Đường sương lã chã buồn muôn nỗi
Ngõ gió lay phay ngán vạn điều
Khỏi hỏi vì chi mà oán thoán
Âu sầu há đã bấy nhiêu chiêu ?
Nguyễn Gia Khanh

HỌA:

TRÙNG PHÙNG...
(Song thanh điệp vận)

Lú́ng túng, bồi hồi đến bến yêu
Đường sương lất phất ,tiếng tiêu  chiều
Lưa thưa phố cổ cành xanh rũ
Lác đác dòng sông  liễu  yếu xiêu
Bỡ ngỡ, e dè chân bối rối
Âu sầu, ái ngại cảnh tiêu điều
Tình mình lận đận buồn muôn kiếp
Chẳng đặng tơi bời đánh mạnh chiêu !
Thy Lệ Trang

TRIỆU KIỂU YÊU
(Song thanh điệp vận)

Kể lể thôi rồi triệu kiểu yêu
Thờ ơ chớ ngỡ bạn kiêu chiều
Ngơ ngơ chuốc thuốc chơ vơ vẹo
Ngẩn ngẩn binh tình lóng ngóng xiêu
Lắp bắp tuôn buồn đưa lắm dặm
Rưng rưng lủi tủi nói nhiêu điều
Êm đềm thấm đẫm lời hơi khẽ
Vậy đấy ai tài nắm lắm chiêu ?  
Phan Tự Trí

CHIỀU LIÊU QUẠNH
(Song thanh điệp vận)

Lữ thứ bơ phờ lóng ngóng yêu
Nhà xa lững thững giữa liêu chiều
Loanh quanh ngõ nhỏ mưa thưa tạnh
Luẩn quẩn đồi côi lối tối xiêu
Thổ mộ leng keng sầu bảng lảng
Tha ma lút vút não tiêu điều
Thu mù ảm đạm đời rơi ỉm
Nhớ vỡ,nghe nhè khóc lóc chiêu
Lý Đức Quỳnh

CHỐN CŨ NGƯỜI XƯA
(Song Thanh Điệp Vận)

Mảnh khảnh tươi cười dáng đáng yêu
Quen em phố cổ, bước …liêu chiêu
Lang thang gót chốt bao bao buổi
Lững thững hồn mong bấy bấy chiều
Ngõ nhỏ không sờn bơ đủ thứ
Nhà xa chẳng quản chấp nhiều điều
Đêm em đột ngột về quê …viễn
Choáng váng, bàng hoàng  dạ ngả …xiêu!
Cao Bồi Già

SI TÌNH
(Song thanh điệp vận )

Đã quá mơ chờ dáng đáng yêu
Êm đềm hiển hiện bóng phiêu xiêu
Duyên huyền lướt thướt tay lay mộng
Nắng lặng thờ ơ gió ngỏ điều.
Lấm tấm sương vương vòm lá lả
Bâng khuâng vọng ngóng tiếng tiêu chiều
Âm thầm đợi đợi mong mong mãi
Giọt rót lưng chừng lẳng lặng chiêu...
Sông Thu

NHỚ KẺ PHƯƠNG NGÀN

Mình về mình nhớ dáng người yêu
Sau rặng tre xanh nhẹ khói chiều
Thương quá ngẩn-ngơ thuyền bãi vắng
Buồn ơi tha-thiết mái trường xiêu
Khối tình hữu ý dài bao cách
Món nợ vô duyên ngắn mọi điều
Phiêu bạt phương ngàn ai thấu hết
Nỗi sầu len lõi mắt đăm chiêu
Lê Viên Ngọc 

TÌNH NỒNG
(Song thanh điệp vận)

Tình mình sáng láng, khó tiêu, xiêu
Sực nức hương vương buổi cuối chiều
Tất bật thăm chăm đồng lặng vắng
Bươn trườn đắp ắp chốn kiều yêu
Chồng không léng phéng, khôn ồn tiếng
Vợ sợ lăng nhăng, dễ để điều
Nhiệt huyết, ham làm, vui trú ngụ
Cười người láo nháo giở nhiều chiêu.
Đoàn Đình Sáng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét