Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

VUI KINH-Phan Tự Trí và Thi Hữu

BÀI XƯỚNG
VUI KINH
Như đùa lại thật kể vui kinh:
Ông xã luôn đi ngủ trước mình
Mới đặt lưng nằm là …kéo bễ
Chưa buông mắt nhắm đã …mần thinh
Mất lời hay nói thây người nạnh
Được nết ham làm kệ kẻ khinh
Duyên phận trời trao dù ghét của …*
Mà trăm năm mãi rực xuân tình.
Phan Tự Trí
*”ghét của nào trời trao của nấy”
BÀI HỌA
NỖI BUỒN TÌM VIỆC
Sỹ tử vừa tròn mộng sử kinh
Hân hoan đi kiếm việc cho mình
Ôm bằng đặt xuống bàn vui hứng
Liếc mắt nhìn vào “sếp” lặng thinh
Bởi lệ “Đầu tiên” ta chẳng trọng (*)
Nên đời “Thạc biếu” chúng đà khinh (**)
Chém cha cái lũ quan tham ấy
Dạ thú làm sao có chữ tình !
Nguyễn gia Khanh
(*) “Đầu tiên”: Tiền đâu, (**) “Thạc biếu”: Thiếu bạc
TỰ TÌNH
Nhớ lại ngày xưa dễ ghét kinh!
Xảy ra lắm chuyện bởi do mình
Âm thầm giận dỗi không lên tiếng
Lẳng lặng hờn ghen mãi nín thinh
Lo sợ vu vơ e bạn trách
Nói năng bóng gió ngại chàng khinh
Sắt son chung thủy, lời êm ái
Như buổi quen nhau thích tự tình.
Như Thu
CÁI NGHĨA TRĂM NĂM
Vợ chồng vạn nghĩa với thiên kinh
Hạnh phúc xoay quanh một tiếng mình.
Thấy việc chung tay tiền gạo ổn
Liệu cơm gắp mắm cửa nhà thinh.
Chuyện trò tế nhị gìn trong ấm
Xử thế thuận hòa tránh ngoại khinh.
Theo nếp cha ông con cháu tiếp
Ao ta ta tắm chứa chan tình .
Trần Như Tùng
VẸN NGHĨA TÌNH
Giặc giã qua rồi những hãi kinh
Về vun hạnh phúc đẹp duyên mình
Ra đồng đội nắng hai sương lặng
Đến chợ che lòng một chữ thinh
Mặc kẻ tung hê đời trọng thị
Thây người biếm nhẽ chuyện chê khinh
Trường giang sóng nước còn trôi mãi
Sống trọn lành vui với nghĩa tình...
Lý Đức Quỳnh
TÌNH HUYỀN TRÂN
Xin hãy đi về viếng đế kinh
Nhân Tông thu đổi thuộc đất mình
Hương Giang Công Chúa nhìn lên tiếng*
Bến ngự Chế Mân đứng lặng thinh
Nếp cũ muôn đời còn thấy trọng
Tờ xưa vạn thuở chẳng coi khinh
Đau lòng Phụ Tử đành ly biệt
Bi sử còn thơm mãi mối tình
Lê Đăng Mành
*Tương truyền Huyền Trân cùng Vua Chiêm đi chơi trên sông,
Thoảng thoảng hương đưa Huyền Trân bèn hỏi Sông này tên chi,
Vua Chiêm lắc đầu,Công chúa bèn đặt tên là Sông Hương
CHUNG TÌNH
Bà xã trong nhà mãi " tụng kinh " :
Nhớ đừng lạng quạng nhé nghe mình !
Ăn chơi chớ vướng, luôn nghiêm túc
Cám dỗ không màng, cứ lặng thinh
Ai đắm mặc ai, lóng vẫn vững
Họ say kệ họ, dạ hằng khinh
Ghi tâm khắc cốt lời răn dạy
Tớ nguyện trăm năm giữ trọn tình .
Sông Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét