HOÀNG HẠC LÂU - Một bài thơ nổi tiếng của Thôi Hiệu, thời thịnh Đường Trung
Hoa. Ở Việt Nam từ trước đến nay nhiều người dịch ra thơ Đường luật và thơ lục
bát. Bài dịch thơ lục bát hay nhất là của nhà thơ Tản Đà, về nghệ thuật không
kém bài gốc thơ Thôi Hiệu. Còn các bài dịch theo thể Đường luật, thì tương đối
chẳng có bài nào xuất sắc nổi trội . Tôi xin cảm dịch quý bạn đọc cho vui:
HOÀNG HẠC LÂU
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê anh vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Thôi Hiệu
CẢM DỊCH:
LẦU HOÀNG HẠC
Người xưa cởi hạc đến phương nào
Dấu cũ lầu hoang hoàng hạc đâu (!?)
Một thoáng hạc vàng khôn ngoảnh lại
Ngàn thu mây trắng vẫn nhàn du
Hán Dương sông lặng cây lồng bóng
Anh vũ bãi xanh cỏ thẩm màu
Ác lặn quê nhà nơi nào nhỉ (?)
Khói sông mờ ảo khiến lòng sầu...
Lê Văn Thanh
6 -2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét