THẢNH THƠI!
Trượt giữa vô thường quá tả tơi
Càn khôn chẳng nói một đôi lời
Còn thương kẻ thốt câu thành thật
Chẳng ghét ai chìa giọng đãi bôi
Thúc liễm từ bi trùm vạn nẻo
Hành thâm bát nhã rọi quanh đời
Tranh giành tráo trở không còn lụy
Được mất quên rồi mãi nghỉ ngơi !
Như Thị
Trượt giữa vô thường quá tả tơi
Càn khôn chẳng nói một đôi lời
Còn thương kẻ thốt câu thành thật
Chẳng ghét ai chìa giọng đãi bôi
Thúc liễm từ bi trùm vạn nẻo
Hành thâm bát nhã rọi quanh đời
Tranh giành tráo trở không còn lụy
Được mất quên rồi mãi nghỉ ngơi !
Như Thị
BÀI HỌA
MẸ!
Thương quá một thời chiếc áo tơi,
Bài ca diễm tuyệt hát không lời,
Bao lần thơ viết rồi đem xóa,
Mấy bận câu ghi lại phải bôi.
Chẳng đủ ý từ nên tủi bút,
Chưa tròn ân nghĩa khiến đau đời,
Làm sao lột tả tình yêu ấy,
Để mẹ yên lòng vui nghĩ ngơi.
Hoành Trần
DV lạc bước vào blog GÓC THƠ ĐƯỜNG,được đọc thơ họa hay. Chúc vui nhé !
Trả lờiXóa