DẰM XƯƠNG TRÁM HỌNG
Biển buồn cá chết ám hồn tôi
Nỗi khổ dân ngư lại đến rồi.
Để tiệc trên lầu ngon hải sản
Thì người giữa sóng đẫm mồ hôi.
Khơi rung mình đó con nhìn bố
Thù dấu tay đây lưỡi liếm môi.
Đời chửa lên voi e xuống chó
Dằm xương trám họng biết khi trôi !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét