VỀ LẠI NẺO XƯA
Xóm nhỏ ngày nào chưa có hoa
Làn thơm bồ kết dẫn lòng ta.
Đây là bậc giếng hay ngồi mát
Đó chính hàng trâm thích ghé qua.
Cây thoáng không lưu hương sắc cũ
Nước trong chẳng giữ bóng hình xưa.
Vì sao nên nỗi này cơ chứ !
Phượng đã bay rồi, một chấm xa !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét