Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

CỐ HƯƠNG - chùm thơ Huy Vụ





CỐ HƯƠNG
         
          Phố Hiến vốn là đất cố hương.
          Tân Dân,Phủ Khoái mấy ai tường.
          Thọ Bình đã lảy nhiều ông giỏi.
          Xóm một còn lòi lắm gã ương.
          Tổ Phụ say xưa bồi đạo lý.
          Cháu con ngất ngưởng phá cương thường.
          Bao người xa xứ khi về lại.
          Thử hỏi nghe lòng có vấn vương?
                                      Huy Vụ 25/12/15

(HV nguyên quán: Xóm một thôn Thọ Bình xã Tân Dân huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên. Hưng Yên nay cũng chính là Phố Hiến ngày xưa, một thương cảng nổi tiếng  sầm uất sánh cùng Hội An ngày âý. Mới có câu: Thứ nhất kinh kỳ, thứ nhì Phố Hiến.


                     VẦN IÊN

          Vốn người xa xứ gốc Hưng yên.
          Lỡ vận làm thơ để trút phiền.
          Kẻ mỉa nhà văn như lũ nghiện.
          Người đồn thi sĩ giống đồ điên.
          Bao thằng quỉ quyệt thừa thăng tiến.
          Khối đứa gian manh khẳm bạc tiền.
          Chữ tốt văn hay mà bạch diện.
          Viết hoài chẳng hết cái vần iên.
                                     Huy Vụ 26/12/15

                    TỰ TRÀO

          Hắn vốn xuất thân đất nhãn lồng*
          Học hành lỡ dở cấp bằng không.
          Đua đòi chữ nghĩa mông teo tóp.
          Bày đặt thơ văn mũi phập phồng.
          Mộng huyễn đem so nặng tựa đá.
          Danh hờ nếu sánh nhẹ tày lông.
          Ngoài năm chục tuổi còn tay trắng.
          Tấp tểnh bao lần tính lấp sông.
                                          Huy Vụ 26/12/15
          *Nhãn lồng: đặc sản của Hưng Yên.



          MỘNG CHIỀU XUÂN

          Trong giấc mơ chiều bỗng thấy ta.
          Vác hòn núi hận quẳng đi xa.
          Sông thương dìu dặt lời tha thiết.
          Biển nhớ du dương khúc thái hòa.
          Tết đến cây đời thêm trĩu trái.
          Xuân về cội phúc lại đầy hoa.
          Đàn ai trỗi khúc yêu lai láng.
          Hạnh phúc trong mơ lệ cũng nhòa.
                                        Huy Vụ 26/12/15


NỖI LÒNG

          Lang Thang từ độ kiếp luân hồi.
          Tóc đã qua chiều trắng tựa vôi.
          Vẫn ngóng xuân về cây phát lộc.
          Còn mong tết đến cội đâm chồi.
          Thấy thương dưới suối nhành mai lẻ.
          Nghe tội bên đường ngọn núi đôi.
          Viễn xứ xa xăm ai kẻ thấu
          Nỗi lòng đem gửi áng mây trôi.
                                       Huy Vụ 28/12/15



                  THỀM XUÂN

          Trông sang bến hoặc với bờ mê.
          Thấy vẻ như xuân lại sắp về
          Chấp chới đèn hoa đầy phố thị.
          Um xùm cây trái khắp thôn quê.
          Tro tàn vẫn nhớ ai gìn lửa
          Giấy rách càng thương kẻ giữ lề.
          Nhân nghĩa thời nay đang độ mạt.
          Lỗi sầu thế thái vẫn lê thê.
                                  Huy Vụ 28/12/15


          UỐNG RƯỢU CUỐI NĂM
         
          Năm hết giải sầu dăm chén cay
          Soi vào đáy cốc bóng ai đây
          Tuyết sương xót tóc bao sợi bạc
          Mưa gió thương tay mấy ngón gầy
          Nẻo thế nghe mòn đôi gót trải
          Đường trần đã mỏi cánh chim bay
          Nghiêng ly uống cạn, hình tan vỡ.
          Dốc mãi mà sao hận vẫn đầy.
                                 Huy Vụ 28/12/15


               LỜI CỦA CHÓ

          Bị chửi như ri vẫn phải cười.
          “Đồ ngu như chó” cứ xơi xơi.
          Nghe danh “Khuyển Nhật” bay lao tới*
          Thấy tiếng “Cờ Tây” chúng hạ rồi.**
          Cứ ngỡ người đi cho chó dạo
          Ai dè chó lại dắt người chơi.
          Thân tình như thế mà đem thịt.
          Tổ bố tiên sư cái giống người
                                    Huy Vụ 29/12/15

*Một thời rộ lên phong trào nuôi chó Nhật. Chó quí như người, được ăn phở bò, thậm chí được sinh nhật và bán giá rất cao …
**Cờ Tây = cầy tơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét