ĐÃ xa cái thuở
lược trâm cài
BIẾT lỡ ngàn đời chuyện trúc mai
MẶT ngọc mái tây mang nỗi hận
MÀY hoa sương
ký khóc đêm dài
CẰ̀N Oanh thiểu não lời chua xót
CỖI liễu âm thầm lá nhạt phai
THẬT dạ vì Trương*
mà hổ thẹn
CẦN CHI SON PHẤN ĐIỂM TÔ HOÀI !
Thy Lệ Trang
*Thôi Oanh Oanh và Trương
Quân Thụy: hai nhân vật trong chuyện Tây Sương
Ký
** Câu khoán thủ được
lấy từ trong bài THẤT THẬP TỰ
THỌ của NGUYỄN CÔNG TRỨ
HỌA:
TÌNH SẦU
ĐÃ hay cổng
ấy vẫn then cài
BIẾT khó trách hờn
kẻ mối mai!
MẶT dỗi người chờ nơi
bến vắng
MÀY chau bạn
ngóng tháng năm dài
CẰN
tâm dẫu héo luôn nồng cháy
CỖI dạ
dù buồn chẳng lạt phai
THẬT xót tình sầu
hai lối rẽ
CẦN CHI SON PHẤN ĐIỂM TÔ HOÀI!
Như Thu
SẦU
NÀO HƠN
ĐÃ cách tình lang tóc biếng
cài
BIẾT rời hương nhụy
rộc thân mai
MẶT
nga lặng cúi chừng than vắn
MÀY liễu
thầm châu buột thở dài
CẰN
tuyết hiên tây xuân chẳng lại
CỖI
trăng thiền đỉnh má dường phai
THẬT dạ chờ chàng kim bảng
đặng
CẦN CHI
SON PHẤN ĐIỂM TÔ HOÀI
22/12/15
Thư Hoàng
SẦU
NÀO HƠN
ĐÃ tình lang cách tóc ngơ
cài
BIẾT
nhụy hương lìa rộc
dáng mai
MẶT
cúi dường nga đang thở
vắn
MÀY chau ắt
liễu lệ rơi dài
CẰN
trăng thiền đỉnh tin chưa lại
CỖI
tuyết hiên tây má vội phai
THẬT dạ chờ chàng kim bảng
đặng
CẦN
CHI SON PHẤN ĐIỂM TÔ HOÀI
Thư Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét