Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2016

SÔNG QUÊ- Lưu Xuân Cảnh, Đức Hạnh, Tuấn Nguyên, Nghiệp Bùi






SÔNG QUÊ
Nghiêng chiều đổ tím xuống sông quê
Những nỗi hoài mong ước trở về...
Thuở trước xanh dòng nhiều cá đẻ
Bây giờ đỏ nước lắm người chê
Dân chài bỏ bến tìm đâu dễ
Lữ khách quên bờ kiếm khó ghê.
Ngỡ nhận sa bồi thay mới mẽ
Nhưng rồi cằn cỗi mãi lê thê.
Lưu Xuân Cảnh
08.4.2016

HỌA:

TRÔNG MƯA
Hạn hán bao mùa chết lúa quê
Từng cơn gió mát chửa quay về
Nông dân lo lắng người không khỏe
Du khách bồn chồn cảnh cũng chê
Non thắm trông chờ mưa chớ trễ
Mây mù tan biến mộng vui ghê
Xanh rờn nương rẫy, chim vào đẻ
Sung túc thôn làng khỏi thảm thê.

Đức Hạnh
8.4.2016

CẢM XÚC HOÀNG HÔN TRÊN SÔNG.
Hoàng hôn cháy rực cuối chân quê
Cảnh tịch mịch đêm lại trở về
Tĩnh lặng không gian nghe ảm đạm
Im lìm sông vắng cảm hoài mê
Con đò nặng trĩu chèo khua lướt
Mặt nước vươn trào nỗi buồn ghê
Lữ khách ngang qua hồi vọng nhớ
Hồn tranh , cảm xúc ấm phu thê.

Tuan Nguyen
8.4.2016

ĐỔI MỚI
Vương vấn bồi hồi nhớ đất quê
Vù lên xe khách trẩy đi về
Ô hay lối cũ này tươm tất
Kinh ngạc đường xưa đó hết chê
Lịch sự nhà cao sang trọng thế
Khang trang ngõ rộng đẹp xinh ghê
Sao người hờ hững không vồn vã
Háo hức nay thành nỗi thảm thê

Nghiệp Bùi
9.4.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét